Ba người còn lại nhìn thấy Mạc Tử Khiêm, vị lãng tử ngày nào nay lại chủ động trách xa con gái liền trố mắt nhìn. 
"Này, cậu bị bệnh à?" Hạ Vãn Triều lên tiếng hỏi han. 
"Lăn xa ra một chút. Ông đây bình thường." Mạc Tử Khiêm nghe thế thì nổi cáu, cậu ta quát. 
"Vậy sao." 
Lục Tô Thời khẽ thở dài, nhìn thằng nhóc này là biết. Nhất định là đang tương tư cô nào rồi, nếu không thì tại sao phải thủ thân như ngọc thế làm gì? 
(...) 
Sáng hôm sau, trên đường Lăng Tiêu Nhiên đến văn phòng của mình như mọi ngày liền nhìn thấy bài báo về nhà họ Mạc. 
Chỉ là một số lời giật tít câu view ấy vậy mà lại đứng vững vàng đầu bảng chính là biệc Mạc Cẩn Nhạc sẽ đính hôn. 
Người qua đường đều thấy tiếc thương cho cô khi vừa ly hôn không lâu chồng cũ đã lấy vợ mới, vậy nhưng có trời mới biết thoát được tên đó cô vui đến nhường nào. 
Lúc đến văn phòng đã thấy Tiểu Mai cùng Triều Nam ngồi ở đó, nét mặt ngưng trọng. 
"Sao vậy?" 
"Thiết kế đã có. Vậy nhưng vấn đề của chúng ta bây giờ chính là vải may. Chị biết không, loại vải mà ta vẫn thường hay sử dụng đã không thể sử dụng được nữa. Hôm qua có người lén vào phá hết rồi. Nhà sản xuất thì cũng không dư dả cho chúng ta nữa." Tiểu Mai lên tiếng giải thích. 
Lăng Tiêu Nhiên chỉ vừa đi vài ngày, ấy vậy mà mọi chuyện đã ập tới một cách vô cùng nhanh chóng, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-co-lang-em-chay-khong-thoat/2963384/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.