Ngô Lỗi té xỉu. Lưu Hạo Nhiên ôm Ngô Lỗi vào lòng, lập tức nhận ra có gì đó không ổn.
Da Ngô Lỗi nóng rực ửng hồng, nhưng trán lại thấm ra một lớp mồ hôi lạnh. Cậu đã bất tỉnh, nhưng cơ thể còn đang khẽ run.
Có lẽ nào là...
Nhưng Lưu Hạo Nhiên lại không ngửi thấy được.
Nhưng những người ở đây không nghĩ đến phương diện đó, nên mọi người không phát hiện có gì khác thường, chỉ nghĩ là Ngô Lỗi quá mức mệt mỏi và quá nhập tâm quay phim, giờ đột ngột thả lỏng nên cơ thể không chịu được mới thành ra như vậy.
Ngô Lỗi được chuyển vào lều, qua một lúc lâu vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại.
Để những người khác rời đi xong, Chương Y Bình cùng Lưu Hạo Nhiên chờ bác sĩ tới. Lưu Hạo Nhiên ngồi cạnh Ngô Lỗi, lòng nóng như lửa đốt. Đôi tay hắn nắm hờ đặt lên môi, yên lặng nhìn Ngô Lỗi đang nằm trên ghế xếp. Cậu không run nữa, nhưng sắc mặt vẫn đỏ rực, mê mang như một người bị sốt thường thấy.
Nhớ lại hai ngày nay họ luyện tập không ngủ không nghỉ, trong lòng Lưu Hạo Nhiên vô cùng tự trách mình đã không dặn cậu phải nghỉ ngơi tốt. Nếu cậu thật sự chỉ bị bệnh bình thường thì chắc chắn là do mệt mỏi quá sức mà ra.
Chương Y Bình nhìn thấy vậy, vỗ nhẹ vai Lưu Hạo Nhiên trấn an: "Bác sĩ tới nhanh thôi mà." Lưu Hạo Nhiên sốt ruột, muốn nói thêm gì đó, nhưng lại thấy đôi mắt như mặt hồ của Chương Y Bình lặng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-loi-thu-mot-sung/2428666/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.