Mọi người trong mắt đều là tò mò thiếu niên muốn làm cái gì? Bạch Ngạo Thành lúc này mới nhớ ra vừa rồi mình nghe được không phải là bản thân ảo giác, là thật sự, Vân Phong Nhã cứ nhiên là đệ nhất danh, hắn không màn hình tượng chạy theo Vân Phong Nhã phía sau lải nhảy.
" Huynh đệ, ta không nghe lầm, ngươi là đệ nhất danh có phải không?"
Vân Phong Nhã cong cong khóe môi nhìn hắn ngật đầu." Ân, là ta."
Bạch Ngạo Thành xém chút nữa dấp gã
Mà các trưởng lão và lão sư nơi đó cũng không sai biệt lắm, vì bọn họ cũng không biết Vân Phong Nhã là ai a, tại sao bọn họ lại không có ấn tượng gì? Cho nên ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi xem xem có ai biết được người tên Vân Phong Nhã này là ai không? Mà lúc này đang rời đi một khoảng cách viện trưởng, khi nghe được Mộc Nhân nói đệ nhất danh là Vân Phong Nhã, chân vừa bước thì ngừng tại chỗ, sau đó quay người lại vả vờ làm vài cái thể dục nói.
" Ngồi lâu quá, tay chân có chút mỗi." Sau đó là mặt tươi cười đi trở lại chỗ ngồi của mình, năng tách trà lạnh lên uống ngon lành, giống như bản thân thật sự chỉ là muốn vận động tay chân mà thôi.
Khi mọi người còn đang hiếu kỳ đến cùng là người nào, thì thấy thiếu niên đi về hướng bọn họ, theo bản năng bọn họ tách ra một con đường, khi người bên cạnh nghe được Bạch Ngạo Thành lời nói, có chút phản ứng không kịp, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-hoa-phong-nha-trieu-hoi-su/2550450/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.