Chương trước
Chương sau
" Nơi này là chúng ta học viện truyền tống trận, học viện vì để phương tiện cho học sinh đến các thành thị khác rèn luyện, hoạt là nơi nào có thú triều, thì học viện cũng sẽ ra một phần sức lực, cho nên chúng ta học viện truyền tống trận đều được kết nối với những Thành trì lớn ở Đông Lân Quốc." Tiêu Phong từ chữ vật lấy ra học viện Ngọc Bài, đưa cho Vân Phong Nhã rồi nói." Đây là học viện truyền tống trận thông hành, khi con truyền tống đến Đại Thành, thì đưa nó cho quản sự truyền tống trận, họ sẽ sắp xếp cho con có thể lên tiếp theo truyền tống trận, nếu không có học viện truyền tống thông hành, con phải xếp hàng chờ đến mười mấy hai mươi ngày, mới có chổ trống cho con, nhưng nếu có học viện truyền tống thông hành là có thể lập tức được an bài......." Tiêu Phong cùng Vân Phong Nhã dảng dại một ít nên truyền tống đến những nơi nào, nơi nào.

" Khi con đến Kim Lân Thành, với tốc độ của Kim Bằng chỉ cần một ngày một đêm là có thể đến Vân Nguyệt Thành."

Vân Phong Nhã theo như lời sư phụ nói, tính ra chỉ cần 7 ngày thời gian là có thể đến Vân Nguyệt Thành, Vân Phong Nhã cảm kích nhìn Tiêu Phong đa tạ, sao đó đi vào truyền tống trận bên trong đi, Các quản sự phụ trách truyền tống, bắt đầu đưa linh lực vào truyền tống trận bên trong trận thạch, quang mang hiện lên một lúc thì biến mất, cùng với Vân Phong Nhã, Tiêu Phong nhìn Vân Phong Nhã biến mất địa phương chỉ than thở một tiếng.

Nói về Trần gia bên này, khi nhận được tin của Trần Tôn truyền lại là mấy ngày sau đó, khi bọn họ biết nhị trưởng lão của Thiên Vũ Môn đồng ý giúp đỡ, còn phái đi một đám tâm đắc đệ tử, tổng cộng có mười lăm người, mà trong đó có mười người đều là Linh Vương trở lên, còn năm người còn lại cũng đã là Đại Linh Sư cửu cấp, với thực lực này, muốn sang bằng Vân gia dể như trở bàn tay, cho nên bọn họ mấy ngày nay vô cùng đắc ý.

" Ha ha ha, không hổ danh là đại tông phái, đệ tử dưới trướng thực lực cũng đã lợi hại như vậy, chỉ cần người của Thiên Vũ Môn đến đây, những gia tộc khác cũng sẽ biết Trần gia chúng ta sao lưng đứng là Thiên Vũ Môn người, ta xem về sau ở Vân Nguyệt Thành này, ai dám cùng Trần gia chúng ta đối đầu?" Một trưởng lão Trần gia cười ha ha ha nói.

" Đúng vậy, Lão gia chủ, tại sao chúng ta có như vậy một tần quan hệ, Lão gia chủ người không sớm nói, như vậy Trần gia chúng ta ở Vân Nguyệt Thành không phải là đứng đầu rồi sau?"một khách khanh trưởng lão khác có chút khó hiểu hỏi.

Chuyện Trần Bình cứu nhị trưởng lão Thiên Vũ Môn, và lão ta hứa hẹn, chỉ có lúc trước vài vị quan trọng trưởng lão biết được, nhưng vì thời gian quá lâu mà lão gia chủ cũng chưa một chử nhất đến, cho nên về rà, bọn họ cũng quên mất có như vậy hoài sự, cho đến hôm nay cũng chỉ còn lại vài người biết chuyện này, cho nên bọn họ cũng rất là thất mất, tốt như vậy cơ hội, tại sao gia chủ lại không nhất đến.

Trần Bình ngồi ở chủ vị nghe vậy, trong mắt hiện lên trào phúng, rất nhanh rồi biến mất, hắn lại không phải là kẻ ngốc, nếu bản thân không chứng kiến được một màn kia, có khả năng hắn sẽ nương theo nhị trưởng lão của Thiên Vũ Môn danh nghĩa, đứng đầu các gia tộc ở Nguyệt Vân Thành, nhưng cũng đồng nghĩa với việc, Trần gia hắn trở thành tay sai của Thiên Vũ Môn, nhưng như vậy cũng đồng nghĩa tánh mạng của hắn cũng sẽ bị nhị trưởng lão Thiên Vũ Môn diệt khẩu, lão ta không cần biết hắn có nhìn thấy lão ta đê tiện hành vi không, cho nên chỉ có người chết mới không nói, vả lại hắn cũng không muốn làm con chó cho Thiên Vũ Môn, nhưng những lời này lão không thể nói ra, lão lạnh mặt nói.



" Trần gia chúng ta nếu dựa vào Thiên Vũ Môn nhị trưởng lão, cũng đồng nghĩa với việc chúng ta đã thuần phục Thiên Vũ Môn, được họ che chở thì mỗi năm chúng ta không những cống hiến tài vật, mà những trưởng lão có mặt mũi một khi sinh thành hai là có chúc mừng gì đó, chúng ta là thuộc hạ phải hiếu kính, nếu bọn họ có chuyện muốn chúng ta đi làm, chúng ta có thể từ chối sao?"

Mấy vị trưởng lão nghe vậy, mới bắt chi bắt giác đổ mồ hôi lạnh, bọn họ làm sao lại quên mất việc này, tuy nói Thiên Vũ Môn là môn phái lớn, nhưng thanh danh bên ngoài của bọn họ thật sự là không tốt, bọn họ Trần gia ở Nguyệt Vân Thành còn có thể xem là danh môn, nhưng khi đưa ra ngoài, thật sự không tính là gì, cũng như lão gia chủ nói hiếu kính việc này, thì Trần gia bọn họ thật sự phó không dậy nổi, bọn họ cũng không muốn ngậm xương, thịt để những người đó ăn.

Ngay lúc này ngoài cửa có người vội vàng chạy vào thông báo.

"Lão Gia chủ, gia chủ đã trở lại."

Mọi người trong đại sảnh đều giật mình bậc dậy, đồng thanh nói.

" Cái gì? Như vậy nhanh."

Bọn họ vừa kinh ngạc vừa kinh hỉ.

" Nhanh, chúng ta nhanh ra ngoài đoán tiếp." Lão gia chủ lên tiếng.

Khi bọn họ nhìn thấy một đám người ăn mặc Thiên Vũ Môn phục sức, trên người cường giả hơi thở làm bọn họ càng trở nên nhiệt tình, nhưng khi nhìn thấy thái độ ngạo mạn không để những trưởng lão bọn họ vào mắt, thì sự nhiệt tình trong mắt cũng đã không có, nhưng cũng không dám thất lễ.

" Chúng ta được sư phụ mệnh lệnh, đến đây trợ giúp Trần gia các ngươi, sư huynh đệ một đường đến đây, cũng đã rất mệt mỏi, lão gia chủ có thể xấp xếp cho chúng ta chổ nghĩ ngơi rồi sao?"

" ha ha, Tắc nhiên là có, lão phu đã cho người an bài đâu vào đấy rồi, mời."



" Đa tạ."

Trần gia mấy người còn tưởng là, những người này chậm nhất là ngày mai sẽ đi Vân gia, nhưng bọn họ chỉ phái năm người thực lực thấp nhất đến Vân gia chơi chơi, vì sao nói là chơi chơi, vì bọn họ đã thương một ít Vân gia người rồi trở lại nghĩ ngơi.

"Lão Gia chủ, bọn họ đây là ý gì?" Một vị trưởng lão tức giận nói.

Trần Bình sắc mặt cũng âm trầm xuống, hắn làm sao không biết bọn chúng đang nghĩ gì? Không phải là muốn từ bọn họ Trần gia đồ tốt sao? Đúng là vô sỉ, hắn lúc trước cũng đã nói qua, chỉ cần Vân gia người đã chết, bên trong Vân gia đồ vật đều tặng cho bọn họ? Xem ra bọn chúng muốn rắn nuốt Voi đây mà.

Trần Bình sắc mặt càng trở nên âm trầm nói." Trần Tôn, đi chuẩn bị lễ vật, miễn cho đêm dài lắm mộng."

Mà Chương gia bên này bầu không khí cũng không tốt chút nào, vì phụ thân của Chương Băng Nhi vẫn muốn kiên trì đứng về phía Vân gia, nhưng huynh đệ và các trưởng lão lúc này lại không đồng ý, cho nên bọn họ cũng dần co lên.

" Gia chủ, chúng ta lúc trước đứng về phía Vân gia, là vì Vân gia được Các Ngọc Trai che chở, nhưng hôm nay, Trần gia đã mời đến Thiên Vũ Môn người, tuy nói Thiên Vũ Môn thế lực không bằng Các Ngọc Trai thế lực, nhưng Tô quản sự hắn chỉ là Các Ngọc Trai nho nhỏ quản sự, hắn muốn giúp Vân gia chống đối lại Thiên Vũ Môn là không có khả năng, nếu không với thế lực của Các Ngọc Trai chỉ cần một đầu ngón tay, cũng có thể đem Trần gia hủy diệt, theo ta thấy đây là Tô quản sự cá nhân tư tâm đi? ta xem chuyện này Các Ngọc Trai chủ tử cũng không biết, nếu chúng ta lần này lại đứng về phía Vân gia, nhất định sẽ bị Trần gia tức giận quay mũi nhọn về phía chúng ta, chúng ta có thể chống lại sao?" Đại Trưởng lão khuyên nhủ nói.

Mọi người phía dưới đều ngật đầu tán thành đại trưởng lão lời nói, ngươi một lời ta một ngữ mà khuyên nhủ gia chủ của mình.

Chương gia chủ lúc đầu còn phản đối các trưởng lão lời nói, nhưng về sau tâm cũng đã lung lai rồi, lúc đầu hắn kiên trì đứng về phía Vân gia, là vì hắn nhìn ra được Vân Phong Nhã không phải vật trong ao, lại có Các Ngọc Trai che chở, hắn tâm cũng còn hy vọng, chỉ cần Chương gia kiên trì đứng về phía Vân gia, có lẽ hôn ước giữa Vân Phong Nhã và Băng Nhi có thể nói lại, vì hắn cũng đã nhìn ra được nữ nhi hắn tâm động, nhưng hôm nay có Thiên Vũ Môn người nhúng tay, tâm hắn tuy là muốn kiên trì Vân gia, nhưng lực bất đồng tâm, hắn không thể không lo nghĩ cho Chương gia, những lời nói của các trưởng lão không sai, nếu như Trần gia người tức giận, xúi giục Thiên Vũ Môn người đối Chương gia bọn họ ra tay làm sao? Vân gia bọn họ ít nhất còn có Tô quản sự chống lưng, nhưng Chương gia bọn họ cái gì cũng không, hắn chỉ có thể thở dài nói.

" Phân phó xuống dưới, con cháu đệ tử mấy ngày nay không được ra cửa." Hắn nhìn đại trưởng lão nói." Đại trưởng lão phái người bên ngoài chú ý động tĩnh, có chuyện gì lập tức thông báo."



Đại trưởng lão ngật đầu" Ân."

Chương gia chủ khoát khoát tay nói.

" Mọi người đều lui xuống xử lý chuyện của mình đi."

Chờ mọi người đi rồi, Chương gia chủ thở dài lẩm bẩm." Xem ra Chương gia và Vân gia không có duyên a."

Mà lúc này bên trong Vân phủ chỉ có thể nói là tiêu điều, ở một sân viện không xa hoa, các trưởng lão Vân gia vẻ mặt nghiêm trọng nhìn vào bên trong một gian phòng, mà bên trong gian phòng vài người sắc mặt đều là lo lắng nhìn trên giường đã hôn mê Vân Lão, Vân Lão lúc trước cùng Trần Bình chiến đấu đã chịu thương tổn, hôm qua Vân Lão một người lại cùng ba đệ tử của Thiên Vũ Môn Chiến đấu, bị đã thương nghiêm trọng, nếu không nhờ Tô quản sự kịp thời chạy đến, Vân lão sớm đã không có, Tô quản sự cũng đã xem qua thương thế Vân lão nói, tuy Vân lão đã dùng tứ phẩm trị thương đan dược, nhưng vì ngũ tạng lục phủ đã bị thương nghiêm trọng, vả lại Vân lão tuổi tác đã cao lại nhiều năm không tăng cấp chỉ sợ khó có thể vượt qua đêm nay, cho nên có thể vượt qua đêm nay hai không, chỉ có thể dựa vào Vân lão ý trí.

Những trưởng lão khác, vốn định canh giữ bên ngoài cho đến Vân lão tỉnh lại, nhưng đều bị Vân Chiến đuổi trở về nghỉ ngơi, bọn họ không còn cách nào vì đây là mệnh lệnh của gia chủ, cho nên trời vừa sáng các trưởng lão đều tụ tập bên ngoài viện.

Vân Chiến một đêm không ngủ, lúc này trên mặt đều là tiều tụy không thôi, nào còn có bộ dáng vô lại khi cùng Vân Phong Nhã muốn đồ vật, chỉ một đêm thời gian, tóc cũng đã bạc trắng không ít.

" Tỉnh....tỉnh, gia chủ Vân lão ngón tay nhúc nhích." Đại trưởng lão thấy ngón tay của Vân lão nhúc nhích hô lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.