Chương trước
Chương sau
(Tửu lâu, khách điếm.)

" Ai, các ngươi không biết, hôm qua ta nghe nói vị luyện Đan Đại sư đó đã ra giá, nếu Thiên Vũ Môn nhị trưởng lão không phân trắng đen phải báo thù." Hắn nhìn xung quanh rồi nhỏ giọng nói." Vị đại sư đó nói nếu nhị trưởng lão báo thù đi, vị đại sư đó ra giá, một cái đầu đệ tử Thiên Vũ Môn theo cấp bậc, nếu là Đại Linh Sư một viên tứ phẩm Đan Dược, Linh Vương hai viên tứ phẩm và một viên ngũ phẩm Đan Dược, còn Linh Huyền năm viên tứ phẩm Đan Dược và ba viên ngũ phẩm Đan Dược......"

Những người xung quanh nghe vậy đều hít hà một hơi, có người nhịn không được nói.

" Ta gia gia, ngươi đang nói là Đan Dược hai là kẹo đậu vậy?"

Đám người nghe bên cạnh người nói vậy cũng cười lên ha ha, bọn họ không tin vào lời nói của tên cao gầy khoát lát trước mặt, ở đây có ai mà không biết, ở Đông Lân Quốc chỉ có hai người là ngũ phẩm Luyện Đan Sư, một người là Hội trưởng của Luyện Đan Hội đồng, là ngũ phẩm trung cấp Luyện Đan Sư, một người khác chính là Linh Sư học viện, viện trưởng là ngũ phẩm sơ cấp Luyện Đan Sư, cho nên bọn họ mới không tin.

Tên cao gầy thấy mọi người không tin, tức giận đứng lên, một chân để lên ghế ngồi trừng mắt nói.

" Lão tử khi nào nói bậy, các ngươi không tin đi đến Giao Dịch Chợ Đen tổng hội mà xem bố cáo thì biết lão tử có nói khoát không?"

Lúc này bàn bên cạnh một nam nhân cũng xen mồm vào nói.

" Ta và mấy cái huynh đệ cũng thấy được Giao Dịch Chợ Đen thông cáo."

Những người xung quanh lúc này đều hít hà một hơi, vì ở đây có ai mà không biết Giao Dịch Chợ Đen, nơi đó không giống với Dong Binh Đoàn Hội Sở, ra nhiệm vụ tìm kiếm cái gì đó? hoạt là hộ tống người hai vật gì? nơi đó cũng không phải là sát thủ hội sở, chỉ cần ngươi ra đủ thù lao, mà mục tiêu bị giết bọn họ có thể chọc đến, mới dám tiếp nhận, nhưng Giao Dịch Chợ Đen thì khác, có thể nói Giao Dịch Chợ Đen là nơi tự do tụ tập tán tu nhiều nhất, các gia tộc con em ngoại trừ đi vào Sâm lân rèn luyện ở ngoài, các gia chủ cũng sẽ cho bọn họ đến Giao Dịch Chợ Đen thấy việc đời, vì nơi đó có tàn át đấu trường, có buôn bán nô lệ hoạt là những tên trộm được những thứ tốt đều đến nơi đó bán, có thể bán cho hắc điếm hoạt là tự mình đeo mặt nạ đi bán, mà người mua chỉ xem vật phẩm, không cần xem ngươi phía dưới mặt nạ, nhưng nếu ngươi bị người lừa ngạc tính ngươi xui xẻo đều không có người quản, còn ngươi muốn đối phó ai, chỉ cần ngươi trả đủ thù lao phát trên bản Chợ Đen, Chợ Đen người sẽ làm theo ngươi yêu cầu, bọn họ sẽ là ngươi người chính giữa, cho nên tán tu người sẽ không sợ bị người lừa ngạc, mà thân phận của cả hai bên cũng không bị người phát hiện.



Mà thế lực đứng phía sau Giao Dịch Chợ Đen chủ tử lại không một ai biết, bọn họ chỉ biết cả Hoàng Tộc người cũng không dám quản, nói chi những đại gia Tộc khác, có lời đồn, Giao Dịch Chợ Đen phía sau lưng là Ẩn Tộc người.

"Cho nên ta nói, đắc tội ai thì đắc tội, đi đắc tội Luyện Đan Đại Sư, cấp bậc lại như vậy cao, không phải tự tìm tử lộ sao? Cho dù Thiên Vũ Môn cường đại thì thế nào? Tin tức Chợ Đen vừa phát ra, không biết có bao nhiêu tán tu đánh lên đám Thiên Vũ Môn đệ tử đầu chủ ý đâu?" Một nam nhân cười nói khi người gặp họa nói.

" Lão tử nãi nãi, luyện Đan Sư người cũng quá ngu bức đi, đem Đan Dược thành kẹo đường cho a, lão tử đánh nữa đời ma thú còn chưa mua được một viên tam phẩm Đan Dược đâu." Một nam nhân thô tục nói.

Nếu các Luyện Đan Sư mà biết được nhất định sẽ tức học máu, bọn họ luyện đan không cần Thảo Dược sao? Mà lại không phải luyện lò nào là thành công lò nấy, mà một lò luyện chế thành công chỉ có vài viên a, Đan Dược càng cao về sau bọn họ chỉ có thể luyện chế ra một lò chỉ có một hai viên mà thôi.

Một đám nam nhân nghe vậy đều cười vang, nhưng trong mắt bọn họ chợt lóe chợt lóe, trong lòng bọn họ suy nghĩ cái gì chỉ có bọn họ tự mình biết.

Mà lúc này ở Thiên Vũ Môn nhị trưởng lão cũng đã nhận được tinh đệ tử của mình toàn quân bị diệt, hắn tức giận một chưởng đập nát hoàn đá lớn làm cảnh trong viện, làm đứng một bên báo tin Thiên Vũ Môn và vài tên đệ tử của hắn cả đám đều rung rẩy.

" Vân gia đáng chết, ta nhất định sẽ cho các ngươi biết cái gì sống không bằng chết." Hắn âm ngoan con ngươi nhìn đám đệ tử của mình nói." Đi mời môn chủ và các vị trưởng lão trong môn đến, đắc tội ta Thiên Vũ Môn người chỉ có đường chết." Hắn nghiến răng nghiến lợi nói.

" Vâng, sư phụ." Một đám trong mắt đều là hưng phấn.

Nhưng chưa chờ nhị trưởng lão phái người đi thông báo, trước cửa Thiên Vũ Môn cũng đã xuất hiện một lão nhân có chút lôi thôi, bay trên không trung, uy áp bức người làm cho một đám Thiên Vũ Môn đệ tử đều phải lui xa mấy trăm mét bên trong đi, lão giả hùng hậu thanh âm vang lên.

" Nhanh, cho ta gọi Thiên Vũ Môn nhị trưởng lão gì đó lân ra đây, nếu không đừng trách lão đầu ta đem các ngươi Thiên Vũ Môn náo gà chó lên trời."

" Ngươi thật to ngan, dám kêu chúng ta nhị trưởng lão lân ra, đúng là không biết sống chết." Một trung niên nam nhân đứng đầu cố gắng bình tĩnh quát lên, nhưng khi nhìn đến ánh mắt lão giả nhìn qua, thì thanh âm càng ngày càng nhỏ.

"Hừ, không biết sống chết chính là các ngươi nhị trưởng lão gì đó? cứ nhiên dám đem ta bảo bối đồ nhi người nhà muốn diệt môn, tìm chết chính là hắn."

Thanh âm mang theo uy lực vang lên, làm cho cả Thiên Vũ Môn bên trong người đều có thể nghe được, mà đứng mũi chịu sào lại là một đám đệ tử thực lực yếu, hai tay bịch chặt lỗ tai quỳ rạp trên mặt đất vì đau nhứt, dứt lời Tiêu Phong không chút khách khí một chưởng đánh nát một con sư tử lớn bài trí trong sân, chỉ nghe." Ầm." Thanh âm, sư tử lớn bằng đá nát thành đá vụn.

" Lớn mặt, dám đến Thiên Vũ Môn ta gây sự, tìm chết."



" Là Đại trưởng lão thanh âm!" Các đệ tử kêu lên.

Thanh âm của một lão nhân hùng hậu vang lên, kèm theo đó là tiếng xé gió đầy sát ý đánh úp lại Tiêu Phong trên không trung.

Tiêu Phong thấy vậy chỉ." Hừ." nhẹ một tiếng, tay áo vung lên, một kình phong khổng lồ không chút lưu tình đánh về hướng người đang đánh tới, hai luồn linh khí chạm vào nhau, trên không trung không khí như nổ tung.

" Ầm."

Mọi người chỉ thấy được một bóng đen từ trên không bị bắn ngược ra ngoài, rơi trên mặt đất lui về sau mười mấy bước, dưới chân thềm gạch cũng xuất hiện một đống gạch nức, cũng có thể thấy được có bao nhiêu uy mãnh, đại trưởng lão không thể nào tin được trong miệng lắp bắp nói.

" Linh...Linh Hoàng cường giả, sao có thể?"

Lão khiếp sợ không thôi, vì lão đã là Linh Hoàng nhị cấp, nhưng lão giả trước mặt hơi thở tuy là Linh Hoàng cấp bậc, nhưng lão có thể nhận ra được, lão giả này còn mạnh hơn cả Môn chủ của bọn họ, lúc này một thanh âm uy nghiêm từ bên trong truyền ra.

" Ngừng tay."

" Xoát.... xoát.... xoát.." vài đạo thân ảnh cũng đã xuất hiện trên không trung, đứng chính giữa là một trung niên nam nhân, một thân tơ lụa màu Lam, dáng người vừa vận, sắc mặt hồng hào, người chừng năm mươi mấy tuổi, tóc buộc cao, hai bên tóc mái là màu bạc tóc trắng, đôi mắt thâm sâu cùng tính kế của những người đứng trên đỉnh cao, cũng có thể nhìn ra được người này không đơn giản.

" A, Là trưởng môn và các vị trưởng lão ra đến." Thiên Vũ Môn đệ tử đều reo hò lên.

Tiêu Phong thấy vậy, chống nạnh lên một bộ lão ngoan đồng bộ dáng nói.

" Các ngươi cuối cùng cũng chịu ra đến, nói, trong các ngươi ai chính là cái gì nhị trưởng lão lân ra đây, lão đầu ta hôm nay là tính sổ đến."

Tiêu Phong không chút hình tượng sân tay áo lên như một kẻ lưu manh đầu đường xó chợ, hai tay chống nạnh nói.

Vài vị trưởng lão thấy lão nhân như vậy kêu ngạo, vài trưởng lão tức giận muốn xông lên, thì bị Thiên Vũ Môn môn chủ tay dơ lên ngăn cản.



" Không được làm càng." Hắn nhìn về vài vị trưởng lão nói, sao đó chấp tay cung kính nhìn về phía Tiêu Phong hỏi." Tại Hạ là Thiên Vũ Môn, môn chủ, danh xưng Quý Hồ Xung, Không biết vị cường giả này như thế nào xưng hô? ngày hôm nay đến tìm Thiên Vũ Môn nhị trưởng lão là có cái gì hiểu lầm chăng?"

Những trưởng lão khác thấy Môn chủ của mình như vậy khách sáo lời nói, trong lòng đều lợp bộp một cái, những lão giả này cũng không phải là kẻ ngốc, bọn họ quá biết rõ Môn chủ của mình tính cách, không nhìn rõ đối phương thực lực sẽ không động thủ, mà Môn chủ như vậy hạ thấp tư thế, tám chín phần là đối phương thực lực cường đại hơn cả bọn họ Môn chủ rất nhiều, cũng không biết phía sau lão nhân này có cái gì thế lực hai không? cho nên Môn chủ mới như vậy cung kính lời nói.

" Hiểu Lầm? Hừ, hắn dám dung túng hắn đệ tử, đi tiêu diệt lão đầu ta gia tộc bảo bối đồ nhi, ở Nguyệt Vân Thành có ai mà không biết, còn hiểu lầm ư?"

" Cái gì? Sao có thể? Ngươi đừng ngậm máu phun người!" Bát trưởng lão cùng với nhị trưởng lão trong Thiên Vũ Môn là một phe, nghe vậy tức giận lên tiếng.

" Ngậm máu phun người? Ha hả, Ta Tiêu Phong còn cần đến ngậm máu phun người ư? Ta lười cùng các ngươi vô nghĩa, các ngươi không kêu người, lão đầu ta tự mình tìm."

" Ngươi dám?" Bát trưởng lão quát.

Quý Hồ Xung đang nghe đến Tiêu Phong hai chữ, cả người đều chấn kinh rồi, nhìn lão nhân thực lực cường đại, quần áo tuy có chút lôi thôi, nhưng khí thế lâu cư thượng vị giả trên người không cách nào che giấu được, hắn trong đầu chợt lóe, chớp mắt đã biết lão nhân này thân phận, đang muốn lên tiếng ngân lại đám lão giả không biết sống chết này, thì nghe được nhị trưởng lão tức giận thanh âm vang lên.

" Đến rất tốt, lão phu còn đang chuẩn bị tìm các ngươi tính sổ đây, mấy cái tiện mệnh các ngươi có tư cách gì dám to gan đem ta các đệ tử giết, ta sẽ cho tiện mệnh các ngươi biết đắc tội ta Thiên Vũ Môn người kết cục."

Dứt lời một Hoả Xà khổng lồ do linh lực tụ thành xuất hiện trên không trung. Nó" Khè, khè." Thanh âm hung át xông về hướng Tiêu Phong như muốn đem ông nuốt chửng vào bụng.

" không tự lượng sức, Hỏa Lông cho ta đi." Dứt lời trên không trung cũng xuất hiện một con Hỏa Lông khổng lồ, nhìn hình thể muốn lớn gấp đôi Hỏa Xà.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.