Hồ Quản sự nghe người thông báo lúc sau, lập tức đi nhanh đến khách phòng, hắn vừa bước vào cửa phòng thì cũng là lúc Vân Phong Nhã mở mắt ra nhìn lên, sắc bén con ngươi trong chớp mắt rồi biến mất, nhưng cũng làm cho Hồ quản sự giật mình, đôi mắt sắc bén vừa rồi chỉ có thượng vị giả mới có như vậy sắc bén ánh mắt, nhưng khi hắn nhìn thiếu niên xinh đẹp trước mặt còn nét trẻ con, làm hắn cho rằng vừa rồi là mình hoa mắt, nhưng hắn giám khẩn định, ánh mắt áp bức vừa rồi là thật sự, trong đầu hắn trăm hồi bất triển, nhưng trên mặt hắn vẫn là vẻ mặt ôn hòa bình tĩnh.
Mà Vân Phong Nhã cũng không biết nàng là vì nghe Phượng Hoàng kể về nàng đời trước chuyện tình, tuy nàng không nhớ nhưng nó cũng đã làm cho tâm cảnh của nàng thay đổi không ít, cũng giống như một vị hoàng đế lâu năm toạ kỹ trên ngôi vàng, chỉ có khí thế và quyết đoán, làm sao bằng với một vị dùng huyết tinh sát phạt mà thượng vị, khí thế, quyết đoán và huyết tinh hơi thở phát ra, cho nên nàng chỉ một ánh mắt đảo qua cũng đã làm cho Hồ quản sự trấn động.
" Tại hạ họ Hồ, là nơi này quản sự, không biết các hạ như thế nào xưng hô?" Hồ quản sự cung kính khách sáo chào hỏi.
Vân Phong Nhã khoé môi cong cong, như một thân sĩ giới thiệu bản thân, và ý đồ đến đây tìm họ.
" Ta họ Vân, hôm nay đến là muốn xem Các Ngọc Trai nơi này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-hoa-phong-nha-trieu-hoi-su/2550407/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.