Nói thì chậm mà xảy ra rất nhanh, những người khác cũng thấy được vừa rồi một màn, bọn họ rất muốn đi lên giúp đỡ, nhưng lực bất đồng tâm, Bạch Ngạo Thành mắt đều đỏ, muốn xông lên, nhưng bị một con Tuyết Lang khác ngân cảng, mắt thấy Bắc Cung Nhiên lại phải gặp nguy hiểm, chợt một tàn ảnh như tia chớp đánh về hướng Tuyết Lang đang vồ mồi tư thế.
" Hu..... vèo..... Ầm."
Tuyết Lang một thân to lớn cứ như vậy bị đánh bay ra xa, đánh vào thân cây, Tuyết động trên thân cây ào ạt rơi xuống, như muốn đem Tuyết Lang thân thể vùi lấp.
Bắc Cung Nhiên còn chưa kịp phản ứng, cả người đã rơi vào một cái ôm ấm áp rồi, nàng theo phản xạ không thích người đụng chạm vào bản thân, muốn đem đối phương đẩy ra, nhưng nàng còn chưa kịp đem người đẩy ra, thì cả người đã bị người ôm xoay vòng, nàng vì Không để cho mình té ngã, chỉ có thể theo phản xạ ôm đối phương eo cùng nhau xoay vòng, cũng vào lúc này nàng mới nhìn thấy xường mặt quen thuộc của đối phương mới ngẩn ra, nhìn đối phương trường kiếm vung lên, đem một con Tuyết Lang đang muốn công kích chém bị thương, Vân Phong Nhã nhìn xuống nữ nhân trong lòng ngực, bốn mắt nhìn nhau, thời gian như ngưng động, Vân Phong Nhã khoé môi khẽ nhếch lên hỏi.
" Nhiên Nhiên không sao chứ? Có..."chỗ nào bị thương không? còn chưa nói xong, ánh mắt Vân Phong Nhã liếc qua bờ vai máu thịt be bét của Bắc Cung Nhiên, mắt phượng xinh đẹp ý cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-hoa-phong-nha-trieu-hoi-su/2550403/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.