Tam trưởng lão đem mọi chuyện tỉ mỉ tường thuật lại, nhưng ngoại trừ những lời Tử Điện Báo báo lại là lão không dám nói, bằng không nói không chừng gia chủ nhà bọn họ nhịn không được xúc động lập tức tại chỗ này lật mặt đem Vân công tử đánh lên thì làm sao? Tốt nhất là lão vẫn không nên nói đi, những đệ tử khác cũng biết tính tình gia chủ nhà bọn họ, cho nên đều lựa chọn im lặng là vàng.
Bạch Thần càng suy nghĩ mặt càng đen lại, cũng vì vậy mà thanh âm càng trở nên lạnh lùng hơn hẳn tiếp tục dò hỏi.
" Nhật Nguyệt Cung? Tam trưởng lão đã phát sinh sự tình gì?"
Bạch Thần chỉ có ở trước mặt thê tử cùng nữ nhi mới biểu hiện ra nét sủng nịnh, dung túng trong ánh mắt, đến trước mặt người khác hắn lại là một đường gia chi chủ khó lòng xem nhẹ khí thế.
Tam trưởng lão liền đem chuyện từ lúc bắt đầu muốn rời đi thì gặp được đám người Nhật Nguyệt Cung đang bị Linh thú truy đuổi. Sau đó là chuyện Cao Tài ném Hợp hoan quả về phía bọn họ từ từ kể ra, cho đến lúc Vân Phong Nhã nói hắn có Hợp hoan quả khiến Cao Tài sợ đến mức hôn mê qua đi, đám trưởng lão cùng các đệ tử đứng phía sau Bạch Thần khoé môi đều phải giật giật, bọn họ đồng loạt nhìn về thiếu niên xinh đẹp đang khiêm tốn đứng nơi đó.
Nói thật bọn họ có chút khó tin thiếu niên mảnh khảnh, bộ dạng văn nhã xinh đẹp như vậy mà chỉ cần dung tay không không cần ai trợ giúp lại có thể đem cả đám Linh thú đó đánh thành ra hình dạng... Ai da, hình dạng này sao mà khó miêu tả đến vậy...
Còn những đệ tử vừa rồi may mắn chứng kiến được giá trị vũ lực của Vân Phong Nhã vũ lực, bây giờ nhìn thấy huynh đệ trong tộc biểu tình ngơ ngác khó tin này, bọn họ cảm thấy thật thoải mái. Thấy không? Không phải bọn họ chưa thấy việc đời, mà là Vân công tử quá biến thái nha.
Bạch Thần nghe xong tam trưởng lão lời nói sắc mặt càng trầm xuống dưới, tuy nói Cao Tài đã bị đệ tử Bạch gia một đao chém chết. Bọn họ cũng đáp ứng bồi thường, nhưng Bạch gia hắn là như vậy dễ khi dễ sao? Còn bồi thường? Hảo a, hắn sẽ cho bọn họ một cái bồi thường phi thường phong phú. Bạch Thần trong mắt lướt qua hàn mang.
Vân Phong Nhã cũng chú ý đến Bạch Thần trong mắt sắc bén, không hổ danh là Bạch gia gia chủ, xem ra Nhật Nguyệt Cung lần này xuất huyết không ít. Bỗng nhiên, Vân Phong Nhã cảm giác được có ánh mắt nhìn mình, nàng nhìn qua thì bắt gặp cách đó không xa vài người của Hàn Tử Mộc, cả hai chỉ đơn giản là ánh mắt giao nhau chốc lát rồi rời đi.
Mà bên này, đám người Mộ Dung Thanh Uyển cũng đã sớm trở lại trung tâm tập hợp, nơi đây vừa mới dựng lên không ít liều trại để cho những người chịu thương tổn nặng đến trị liệu.
" Công chúa điện hạ ngài bình yên trở lại thật là tốt quá! Các vị điện hạ đã rất lo lắng, phái ra rất nhiều cấm vệ quân đi ra ngoài tìm ngài. Còn căn dặn lão nô một khi có tin tức của công chúa phải ngay lập tức thông báo." Một ma ma đi bên cạnh cung kính nói.
" Bổn cung đã biết, sư huynh nơi đó ngươi phái người an bài thoả đáng là được."
"Là."
"Ma ma lưu lại giúp bổn cung thay đổi y phục là được, còn các ngươi lui xuống dưới đi." Nàng nhìn vài cung nữ đang xếp hàng chờ sai khiến xung quanh phòng, càng nhìn càng phiền liền ra lệnh đuổi đi.
"Dạ!"
Chờ thị nữ lui xuống lúc sau, nàng nhìn ma ma thân tín hỏi.
" Ngươi có nghe qua Vân Phong Nhã một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi sao? Hắn cũng có tham gia lần này Hoàng gia di tích khảo hạch bên trong? "
Chỉ cần ở Đế Đô có tin tức quan trọng gì thì người của nàng đều sẽ gửi thư tính mật báo cho nàng biết, nhưng nàng không nghe nói qua bất cứ thông tin gì có Vân Phong Nhã. Mà Đế đô cũng không có Vân gia nhị lưu tam lưu gia tộc, như vậy chỉ có hai khả năng, một hắn là học sinh học viện, hai chính là gia nhập cái gia tộc khác để đi vào. Nhưng người kiêu ngạo như vậy không có khả năng là đi theo gia tộc khác đến, mà là dưới danh nghĩa học sinh học viện.
" Vân Phong Nhã?" Ma ma như suy tư gì liền nói." Bẩm chủ tử, ngài nói có phải là Linh sư học viện, viện trưởng chân truyền đệ tử Vân Phong Nhã phải không?"
" Linh Sư viện trưởng chân truyền môn đệ, hắn cũng kêu Vân Phong Nhã?" Mộ Dung Thanh Uyển vô thức lập lại câu nói của ma ma như dò hỏi cũng như ghi nhớ vào lòng tin tức của người kia.
" Không sai! Tin tức này thuộc hạ cũng mới biết không lâu, thuộc hạ đã phái người đi xác minh sự thật tin tức."
"Là sự tình như thế nào?"
" Bẩm chủ tử, cách đây không lâu từ Linh sư học viện truyền ra một cái đại tin tức là Kỳ Tinh học viện đến Linh sư học viện khiêu chiến luyện đan thuật, nhưng cuối cùng lại là một thiếu niên Linh sư viện ra ứng chiến..."
Ma ma bắt đầu đem những gì nghe được tường thuật lại một lần cho Mộ Dung Thanh Uyển nghe, nàng càng nghe trong mắt càng là khó tin. Hắn cứ nhiên là tứ phẩm luyện đan sư còn chưa tính, lại là Triệu hồi sư. Mà hôm nay nàng chứng kiến hắn thực lực, sao có thể? Nhưng nàng không muốn tin cũng không được.
Lúc này bên ngoài vang lên thanh âm vang dội, hùng hậu của một lão giả truyền ra.
" Các vị, Hoàng gia di tích sắp mở ra, vì không làm ảnh hưởng đến tham gia giả. Mời mọi người nhanh chóng trở lại đội ngũ của mình kiểm tra nhân số."
Vân Phong Nhã cũng chỉ có thể cáo từ rời đi. Nàng rất muốn ôm Bạch Lam Y một cái, nhưng trước mặt nhạc phụ, nhạc mẫu nàng vẫn là không muốn tiếp tục bị trừ điểm. Ở nhạc phụ nơi đó nàng hình như không còn điểm để khấu trừ nữa thì phải.
Chiến đấu qua đi, mọi người cũng bắt đầu lục tục tìm học viện gia tộc của mình để điểm danh, nên rất nhanh mọi người đã về đến đoàn đội của mình. Sở Tư Hàm từ lúc bắt đầu đã không thấy Vân Phong Nhã ở đâu, trong lòng có chút lo lắng cho đến lúc nhìn thấy Vân Phong Nhã thong dong đi đến. Hắn xem kỹ một mặt thấy Vân Phong Nhã không bị thương trong lòng cũng thả lỏng xuống dưới, hắn cũng không hỏi Vân Phong Nhã vừa rồi đi nơi nào, bởi cho dù có hỏi tên tiểu tử này cũng không nói.
"Lão đại người vừa rồi đi đâu vậy? Lão đại người không sao chứ?" Tề Túc lo lắng hỏi.
"Ta không sao, chỉ là đi dạo một vòng thôi, ngươi không bị thương đi?" Vân Phong Nhã nhìn y phục trên người hắn có chút chật vật hỏi.
Tề Túc bình thường bộ dáng chính là nghiêm túc khuôn mặt, nhưng nghe lão đại quan tâm hỏi trên mặt cũng lộ ra ý cười nói.
" Lão đại ta không có sao, chỉ là vết thương ngoài da thôi."
"Ân." Nàng suy nghĩ rồi nói thêm." Vào bên trong nhớ đi theo ta."
Lúc này từ dưới chân núi bay lên mười mấy trị Linh thú có cách, ngồi phía trên khoảng ba mươi cường giả. Linh thú có cánh chúng nó bay xung quanh chính giữa Khế ước thú bảo hộ. Chưa bay đến trung tâm cũng đã nghe được the thé thanh âm của thái giám vang lên.
" Quốc chủ giá lâm!"
Thanh âm vừa dứt thì khế ước thú cũng đã bay đến trung tâm đất trống phía trên, từ trên lưng nhảy xuống không ít người. Đứng đầu là một thân kim sắc long bào Quốc chủ, dáng người tương xứng, nhiều năm thượng vị trên người đều thể hiện ra một thân quý khí uy nghiêm. Nam nhân vừa chạm đất mọi người đều theo lễ nghĩa chấp tay cúi đầu hô thanh, chỉ có hoàng gia quan viên và thị vệ quỳ mà thôi.
" Gặp qua Quốc chủ."
"Chúng thần tham kiến bệ hạ."
"Bình thân! Trẩm dưới chân núi cũng nhìn thấy được thiên địa hiện tượng, nghe người bẩm báo Linh thú xao động, mọi người không có chuyện gì chứ?" Mộ Dung Chính hiền hòa hỏi.
Đứng đầu phía trước đám người đều là dẫn đầu gia tộc, trưởng lão học viện đi lên đáp lời. Có người là cảm kích, có người thì không có biểu tình gì giống như Bạch Thần vậy. Còn Sở Tư Hàm trên mặt hắn vẫn là như trước tiếu diện hổ bộ dáng tươi cười.
" Hoàng nhi tham kiến phụ hoàng." Vài vị hoàng tử đi lên cung kính nói.
"Hảo!"
Mộ Dung Chính thấy có tư cách tham gia khảo hạch hoàng tử công chúa đều đến diện kiến, ngoại trừ Mộ Dung Thanh Uyển không thấy lạnh mặt hỏi.
" Các con không cùng Uyển nhi cùng nhau?"
" Bẩm phụ hoàng, thất muội đang ở liều trại chỉnh trang."
Hoàng đế nghe vậy lúc này sắc mặt mới hòa hoãn xuống dưới, thì nghe được Mộ Dung Thanh Uyển ngọt ngào thanh âm.
" Phụ hoàng."
Mọi người nghe thanh âm nhìn qua thì thấy một thiếu nữ xinh đẹp quý khí, một thân màu vàng nhạt rực rỡ đang đi đến, làm con cháu thế gia đôi mắt đều nóng cháy lên. Đây chính là Thanh Uyển thất công chúa Đế đô xếp hạng đệ nhị mỹ nhân do con cháu thế gia cùng nhau lựa chọn ra, không chỉ là diện mạo xinh đẹp mà thực lực cũng phải trong hàng đệ nhất mới có thể xếp vào danh sách mười mỹ nhân trong thiên hạ. Mà người đứng đầu chính là Bạch Lam Y, luận diện mạo thì mọi người một vẻ nhưng luận thiên phú thực lực thì Mộ Dung Thanh Uyển không bằng Bạch Lam Y.
Mộ Dung Thanh Uyển cũng biết Đế đô con cháu thế gia tự đề cử ra như vậy danh sách, làm nàng rất là khó chịu, nhưng trước mặt những người đó nàng vẫn là một bộ thong dong dễ gần công chúa.
" Ha ha, Uyển nhi con đã đến, con lâu lâu mới trở về một lần, lại cùng vài vị tiền bối chào hỏi đi."
" Là, phụ hoàng."
Nàng cười ngọt ngào chào hỏi mười mấy người trước, nàng biết những người có tư cách cùng phụ hoàng nàng nói chuyện không phải người đứng đầu đại gia tộc cũng là người có tiếng nói trong học viện. Những kẻ không phải muốn gặp là có thể gặp được.
Nàng không tự chủ được liếc nhìn đến chỗ tập trung của Linh sư học viện, không khó để nhận ra người nàng đang muốn tìm kiếm thì thấy Vân Phong Nhã ánh mắt chỉ nhìn về một phương, mà nơi đó lại là Bạch Lam Y đội ngũ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]