Chú thích
-校草 – Hiệu Thảo – Cỏ trường???: t nghĩ ẩn ý ở đây như mầm non đáng triển vọng của trường, nên dịch là mầm non =)))
_____
Sau này, hào trưởng phát hiện chút manh mối.
Đồ ăn trong trại tạm giam khó có thể mà nuốt xuống. May mà Trần Hạo mang theo năm vạn khối vào, sau khi mua mua sắm sắm đầy đủ, liền chia cho mấy người cùng phòng, khiến mấy người ta vô cùng cao hứng ăn một bữa trưa thật là no.
Có một lần Hàn Tiểu Bằng nhận cơm, mở ra vừa thấy món mặn là chân gà. Đại khái là bị mùi thơm của thức ăn làm mờ mắt, y lúc ấy liền quay đầu hô to một tiếng: “Hạo Hạo, của tôi là chân gà nè, cậu có gì đó?”
Mấy đồng chí khác đang đợi phát cơm đều chấn kinh, cái tên chuyên môn hầu hạ người ta như thế nào lại đột nhiên cư xử ngang hàng như thế, lại còn gọi Trần Hạo là “Hạo Hạo”
May là Trần Hạo phản ứng mau, lúc này đi qua bóp chặt cổ y kéo đến bên người mắng: “Tiểu bạch kiểm, cho mày một màu mày định mở luôn cái phường nhuộm à. Mày mới vừa kêu ông đây là gỉ?”
Bả vai Hàn Tiểu Bằng rụt lại: “Hạo ca, em nào dám.”
Trần Hạo bị bộ dáng giả trang khiếm x của y làm cho nở nụ cười, nó: “Được rồi. Mấy ngày nay ngươi hầu hạ không tồi, không tính toán với ngươi làm gì. Của tao là thịt kho. Thế nào, muốn ca ca uy ngươi ăn không?”
Hàn Tiểu Bằng nghe, đầu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-hao-va-bang-bang/1909765/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.