Nhà hàng tối nay không chỉ có không gian ăn uống mà còn có khu cho trẻ em vui chơi. Khi Cố Nam Hương đến nơi hai bạn nhỏ đang chơi vui vẻ bên đó, có gọi lại cũng không được.
" Đừng gấp gáp, dù sao đồ ăn cũng chưa lên cứ để bọn trẻ chơi thêm chút nữa".
Nhìn thấy Nguyễn Thiên toả ra ánh sáng của tình cha con. Cố Nam Hương không thể không nói:" Anh thật sự rất thích hợp để nuôi dạy trẻ con."
Cố Nam Hương chống cằm nhìn anh:" Khi nào thì anh định giải quyết việc cá nhân của mình."
Trong nhiều năm như vậy. Nguyễn Thiên luôn là người bạn thân nhất của Cố Nam Hương ngay cả khi cô ra nước ngoài thì anh vẫn luôn là người giúp đỡ cô. Anh ấy giúp cô trong cả công việc lẫn cuộc sống. Cố Nam Hương rất biết ơn anh ấy và luôn mong rằng anh có thể có một cuộc sống hạnh phúc của riêng mình.
Nguyễn Thiên khoé miệng giật giật vài cái:" Gấp gáp cái gì? Anh cũng chưa đến tuổi phải chôn vùi bản thân vào nấm mồ hôn nhân, như vậy sẽ làm tổn thương biết bao nhiêu coi gái tương tư anh đây."
Cố Nam Hương trợn tròn mắt:" Anh đúng là người vĩnh viễn sống giữa ngàn hoa mà không để chiếc lá nào chạm vào người."
Nguyễn Thiên đắc ý, cho rằng làm như vậy cũng không có hại gì. Chính là trong khoảng thời gian trở về vẫn còn bận nhiều việc không thì hắn đã bắt đầu công cuộc săn mỹ nhân của mình rồi.
Nhưng điều anh ấy thích không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-theo-duoi-vo-cua-tu-thieu/2647407/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.