Trong suốt ba năm làm bác sĩ tư vấn tâm lý cho cô, Thiên Vũ cũng đã biết đến một số chuyện liên quan đến quá khứ. Chỉ là dù anh đã cố gắng dùng đủ mọi cách nhưng vẫn không thể mở được cánh cửa bí mật trong kí ức của Thẩm Linh. Anh đoán, có lẽ đó là một chuyện gì đó rất khủng khiếp mới khiến cho Thẩm Linh tự hình thành một bức tường cứng rắn bao trùm lấy đoạn kí ức đó. Trừ khi là cô tự mình có thể mở cửa nó ra, nếu không thì mãi mãi cũng không ai có thể bước vào được.
Cũng suốt ba năm qua, Ân Thiên Vũ đã biết được Thẩm Linh từng bị mắc hội chứng nhân dạng phân ly. Mặc dù bên ngoài có vẻ như đã khỏi bệnh nhưng tận sâu bên trong tâm hồn của cô vẫn luôn ẩn chứa một nhân cách khác, đối lập với con người hiện tại của cô. Chỉ cần bản thân cô cảm thấy có nguy hiểm thì con người kia sẽ thúc dậy bảo vệ cô.
Nếu như có thể đánh thức nhân cách kia thì có thể sẽ biết được bí mật mà cô luôn che giấu. Chỉ là một khi đánh thức nhân cách đối lập kia anh không thể biết trước được chuyện gì sẽ xảy ra.
"Phải rồi! Cô có còn thấy ác mộng không?"
"Có! Đêm qua tôi lại mơ giấc mơ đó".
Cái giấc mơ kì quái đó đã ám ảnh tâm trí cô suốt hơn hai mươi năm qua. Từ khi mẹ cô mất, thì cơn ác mộng đó đã đeo bám lấy cô không buông tha.
"Vậy thì chúng ta thử nhớ lại một chút, biết đâu chừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-theo-duoi-vo-cu-cua-tong-tai-ba-dao/871222/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.