Trúc Lan cất tiếng: "Dâu cả đâu, dâu cả đâu?"
Lý thị đang nằm lười trong phòng, vừa nghe mẹ chồng gọi mình thì đã sợ tới mức giật bắn, suýt thì ngã xuống giường. Ả vội vàng ôm con đi qua: "Nương, có chuyện gì thế ạ!"
Trúc Lan đỡ chồng nằm lên giường, nói với Lý thị: "Đi gọi thằng cả, thằng hai về đây, bảo bọn nó sang nhà chính mượn xe bò đưa cha con vào trấn khám bệnh."
Bấy giờ Lý thị mới chú ý tới bố chồng đang nằm quằn quại trên giường, cuống quýt chạy đi.
Trúc Lan đứng dậy vắt khăn lau trán cho chồng để hạ nhiệt, lúc này con dâu thứ Triệu thị mới ưỡn bụng lững thững đi tới, đứng ở cửa rơi lệ như nhà đang có tang. Trúc Lan nhìn mà bực mình, quát: "Đã không giúp được gì thì về nhà nhanh giùm cái! Khóc cái gì mà khóc, xui xẻo!"
Trúc Lan quát rất to, Triệu thị đành lau nước mắt ra ngoài. Nàng còn chẳng thèm trợn trắng mắt, thể nào cái danh mẹ chồng ác độc cũng vang dội hơn cho xem.
Trúc Lan đặt hết tâm tư vào chồng của nguyên chủ, khỏi phải nói tâm trạng nàng đang rối ren thế nào. Lỡ chồng nguyên chủ thật sự không qua khỏi thì mặc dù nàng sẽ bớt đi được một gánh nặng nhưng vẫn sẽ thấy day dứt. Dù gì đó cũng là mạng người.
Vắt khăn hết mấy lần thì trán trượng phu mới đỡ nóng hơn, hắn thều thào: "Nước, nước."
Trúc Lan vội vàng đổi khăn rồi đứng dậy vào phòng rót nước. May mà trời vừa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-nhan-cao-menh-cua-me-chong-nha-nong/2561080/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.