Chương trước
Chương sau
Bên trong không gian thông đạo, tiếng hổ gầm vang chấn động đất trời, từ bên trong một thân thể hắc hổ khổng lồ cao chừng hai mươi mét chậm rãi bước ra.

Hắc hổ này trên đầu có hai cái sừng màu đỏ rất dài toàn thân là vằn đỏ ánh quang quỷ dị cùng chiến giáp màu đen trông vô cùng dũng hai cánh màu đen sải rộng trên bầu trời mạnh toát ra khí chất của một đế vương.

Con hổ này trông quen mắt quá hình như trước đây ta đã gặp ở đâu đó rồi.

Tôn Tiểu Phúc kinh ngạc nói.

Ám Diệm Minh Hổ chúng loài này cũng đâu phải quý hiếm, ở trung đô có rất nhiều, không những vậy ở khu vực bắc đô chúng ta cũng có rất nhiều người sở hữu thú võ hồn của loại yêu thú này ngươi thấy quen cũng đâu thấy lạ.

Tuyết Kiếm cười nói.

Nói cũng phải, nhưng Ám Diệm Minh Hổ có thể biến dị tới mức này lần đầu ta thấy.

Tôn Tiểu Phúc cười nói.

Con hổ này so với con rắn kia đều giống nhau từ yêu thú tầm thường biến dị, ngươi cũng nghe con hổ đó nói rồi đó, sau lưng bọn chúng có một vị chủ nhân cường đại chỉ dựa vào điểm này thôi thì việc chúng biến dị đột phá lên cấp yêu hoàng cũng không phải không có khả năng.

Tuyết Kiếm nói tiếp.

Có điều ta có chút khó hiểu, nếu chủ nhân chúng cường đại như vậy tại sao không lựa chọn yêu thú huyết mạch cao cấp hơn có thể tiến giai đến yêu thánh, yêu đế ?

Tôn Tiểu Phúc cảm thấy khó hiểu khẽ hỏi.

Bồi dưỡng ra yêu thánh, yêu đế ngươi tưởng đang bồi dưỡng cho mấy con thú cưng ở nhà chắc.

Đến cấp bậc yêu thánh tài nguyên đã không nhỏ rồi đòi hỏi yêu cấu khắt khe về độ trân quý bảo vật, ta nghĩ vị chủ nhân phía sau nhiều nhất tu vi nằm trong võ thánh cảnh nếu không cũng không có khả năng bồi dưỡng ra hai yêu hoàng cường đại thế này.

Tuyết Kiếm nói.

Nghe nữ nhân này nói mà Tôn Tiểu Phúc được mở mang tầm hiểu biết, nữ nhân kiến thức về thế giới này vô cùng uyên bác đáng để hắn sau này học hỏi.

Phía Địa Sa Cự Thú lúc này năng lượng của nó đã đạt ngưỡng cửa cực hạn của cửu giai yêu hoàng giống như nước tràn ra khỏi bình muốn tràn ra biển lớn.

Thiên địa dẫn dị tượng, lôi điện từ trên trời giáng xuống cơ thể nó khiến cho nó đau đớn vạn phần so với lúc Bích Lân Huyễn Giao Xà dùng lôi điện đánh nó, nhưng tình thế lúc đó so với hiện tại khác nhau sau khi nuốt lượng lớn yêu đan thực lực nó đã vượt xa so với con rắn này rất nhiều cho nên mới có thể cường ngạnh chống đỡ thiên kiếp.

Nó sắp bước vào cấp yêu thánh mau diệt nó.

Vương Hổ quát lớn sau đó ngưng tụ ra tử sắc hỏa diễm hình cầu khổng lồ giáng xuống đầu con Địa Sa Cự Thú này.

Bích Lân Huyễn Giao Xà cũng góp sức dùng lôi điện tấn công vào cơ thể nó, muốn đánh nó tan thành tro bụi.

Bùm !

Một tiếng nổ lớn tại khu vực của Địa Sa Cự Thú cứ nghĩ con yêu thú này sẽ bị đánh chết nào ngờ nó vẫn còn sống, không những vậy còn cười một cách thỏa mãn.

Sau đám khói bụi một cỗ thân thể khổng lồ dài đến tám mươi mét dần dần hiện ra, một con giun đất toàn thân một màu đen với những con mắt màu đỏ quỷ dị mọc khắp người trông vô cùng đáng sợ, mà khí tức nó toát ra lại càng đáng sợ hơn, đây là cấp bậc của yêu thánh.

Năng lượng khổ lồ bạo phát ra khiến cho chúng sinh khiếp hãi, Tôn Tiểu Phúc vì thực lực quá yếu kém nên đã bị nó dọa cho ngất đi.

Chỉ còn mình Tuyết Kiếm còn cố gắng trụ lại, lúc này trong miệng nàng bắt đầu lẩm bẩm ba chữ " ta cần ngươi ".

Sau khi thi uy với Vương Hổ và Lân Thiên, con giun đất này mới bắt đầu thu nhỏ kích thước lại hóa thành hình người.

Ở hình dạng con người nó mang dáng vẻ một gã trung niên ngoài bốn mươi tuổi với mái tóc màu bạc, giữa trán có mọc ra một con mắt màu đỏ quỷ dị.

Ha ha, cuối cùng ta cũng chạm tới được cập bậc yêu thánh trong truyền thuyết.

Từ nay lão phu chính thức xưng thánh, hãy gọi ta là Địa Sa Yêu Thánh.

Còn hai con yêu hoàng các ngươi, hôm nay để lại hai cái đầu của mình coi như là đại lễ chúc mừng cho ta tấn thăng lên yêu thánh đi.

Địa Sa Yêu Thánh cười âm hiểm, lúc này bàn tay lão ta ngưng tụ thứ năng lượng đen ngòm hình đại đạo đao.

Đại đao trong tay hắn bắt đầu bành chướng kích thước khổng lồ hướng về phía đám Vương Hổ và Lân Thiên tấn công.

Thứ sức mạnh này đã vượt qua cả hai bọn chúng rất nhiều lần căn bản không có khả năng chống đỡ, lúc này chúng bắt đầu lo sợ về cái chết sắp ập tới của mình.

Chủ nhân chưa quay lại đại lục mà chúng ta phải bỏ mạng lại đây sao. — QUẢNG CÁO —

Vương Hổ nét mặt không cam tâm nói.

Sẽ không chết đâu, ngươi đừng quên chủ nhân còn có cả một thế lực hùng hậu phía sau bảo về chúng ta.

Lân Thiên vừa dứt lời, trên bầu trời xuất hiện tuyết rơi, một đạo ánh sáng màu trắng hình bàn tay khổng lồ giáng xuống xé nát mây đen hướng về phía Địa Sa Yêu Thánh tấn công.

Cái gì đây, tưởng làm vậy ta sợ sao.

Địa Sa Yêu Thánh nhăn mặt chuyến hướng cự đao hướng về phía bàn tay khổng lồ tấn công.

Hai loại năng lượng hủy diệt khổng lồ gặp nhau liên làm không gian quanh đó vặn vẹo rồi vỡ nát, vô số sóng năng lượng lan tỏa khắp không trung cho dù là võ tôn lại gần cũng sẽ bị nó đánh cho thành tro bụi.

Là cô ta.



Tuyết Kiếm trong lòng mừng rỡ thầm nói.

Hết yêu hoàng giờ đến yêu thánh, hôm nay là cái ngày quỷ gì mà đen thế không biết, có điều muốn giết ta cũng đâu dễ dàng đến vậy.

Địa Sa Yêu Thánh phẫn nộ quát.

Chỉ là một con giun đất mới bước chân vào yêu thánh mà đã cao ngạo tự cho mình là thiên hạ vô địch.

Để hôm nay ta cho ngươi thấy thế nào là núi cao còn có núi cao hơn và cái giá của bài học hôm nay chính là cái mạng của ngươi.

Thanh âm nữ nhân trong trẻo vang khắp đất trời, ngay sau đó bàn tay khổng lồ kia bắt đầu bành trướng kích thước gấp hai ba lần, lúc này nó giống như một tòa đại sơn hùng vĩ còn Địa Sa Yêu Thánh như một con kiến đánh cho cự đao vỡ nát.

Muốn giết ta nằm mơ đi.

Địa Sa Yêu Thánh không cam tâm chịu chết hóa thành bản thể khổng lồ, hàng trăm con mắt màu đỏ khắp người tập trung năng lượng hủy diệt bắn tới bàn tay khổng lồ kia, nhưng đáng tiếc giun thì vẫn là giun, mọi công kích của lão ta chỉ đáng gãi ngừa không có chút tổn thương nào đến bàn tay màu trắng khổng lồ kia.

Bàn tay màu trắng càng giáng xuống bên dưới mặt đất thì lại càng lớn, áp lực nó đè lên Địa Sa Yêu Thánh càng khủng khiếp.

Đáng ghét tuy không muốn thừa nhận, nhưng hiện tại ta chưa phải đối thủ của ngươi, món nợ này ngày sau ta sẽ tính với ngươi một thể.

Địa Sa Yêu Thánh không đánh lại liền mắng chửi nữ nhân thần bí kia, sau đó đinh chui xuống đất, khoảng khắc nó định tẩu thoát thì cả mặt đất quanh đó liền đóng băng, thân thể cũng bắt đầu đóng băng theo.

Không, ta không muốn chết, xin hãy tha cho ta.

Địa Sa Yêu Thánh run rẩy sợ hãi nói.

Đưa hai người kia đi trước, nơi này sẽ bị hủy diệt toàn bộ rồi.

Thanh âm nữ nhân thần bí lại vang lên ra lệnh cho đám Vương Hổ nói.

Vương Hổ và Lân Thiên nghe lệnh liền tăng tốc lao về phía vị trí Tuyết Kiếm chớp mắt đã đem hai người lên trên lưng mà bay lên không trung lánh nạn.

Mặc cho Địa Sa Yêu Thánh có van xin thế nào kết quả cũng không thay đổi cuối cùng nó chỉ đành bất lực bị một chưởng khổng lồ này đánh tan thành thịt vụn, sức mạnh một chưởng này mạnh đến mức khi chạm đất liền bạo phát băng phong khiến phần lớn diện tích ngàn vạn dặm của sa mạc này đóng thành băng, nếu Tuyết Kiếm và Tôn Tiểu Phúc không được Vương Hổ và Lân Thiên chở đi e rằng kết cục cũng sẽ giống Địa Sa Yêu Thánh, vô cùng thê thảm.

Một chưởng này cũng quá đáng sợ đi, không biết vị cường giả thần bí phía sau đã đạt cấp bậc nào rồi.

Tôn Tiểu Phúc trên mặt tràn đầy sự kinh hãi.

Bên trong thông đạo không gian lúc này có hai bóng người xinh đẹp đạp không bước ra, ánh sáng chói lóa mà hai nàng tỏa ra làm Tôn Tiểu Phúc cứ ngỡ như thần tiên tỷ tỷ nào đó giáng lâm hạ giới.

Thiếu nữ váy đen toàn thân kín người, ngay cả khăn che mặt cũng là một màu đen mỏng chỉ đệ lộ ánh mắt sắc lạnh khiến cho người ta nhìn vào có chút lo sợ không dám bất kính.

Nữ nhân còn lại không che mặt, nàng cũng rất xinh đẹp, chỉ có một điểm làm cho Tôn Tiểu Phúc khó mà có thể tin được vào mắt mình, nàng ta lại giống hệt với Tuyết Kiếm tự như tỷ muội song sinh.

Chuyện gì xảy ra thế này, sao nữ nhân đó lại giống ngươi đến vậy ?

Tôn Tiểu Phúc quay sang nhìn Tuyết Kiếm vội hỏi.

Có gì lạ đâu, bởi vì cô ấy chính là ta.

Tuyết Kiếm khẽ cười đáp.

Sao có thể thực lực hai người cách biết lớn đến vậy, sao ngươi lại là cô ta được.

Tôn Tiểu Phúc đầu óc như rối tung lên không hiểu chuyện gì đang diễn ra. — QUẢNG CÁO —

Xem kìa mới có hai năm không gặp thôi mà ngươi đã trưởng thành tới trình độ này, nếu để lão thúc tổ biết được thì ngài ấy chắc chắn sẽ rất tự hào về ngươi.

Thiếu nữ váy đen mỉm cười nhìn Tiểu Phúc tán thưởng.

Lão thúc tổ, cách xưng hô này.

Không lẽ, ngươi chính là A Ly, của cổ tộc.

Tôn Tiểu Phúc hai mắt mở to kinh ngạc chỉ tay về nữ nhân váy đen.

Sao nào mới có hai năm không gặp mà ngươi đã quên bọn ta rồi sao.

A Ly cười trêu đùa nói.

Hai năm nay ta điền cuồng tu luyện, kì ngộ gặp không ít mới có thể đạt đến võ hoàng cảnh vậy mà ngươi lại đi trước ta đạt đến võ tông cảnh, ta tự hỏi ca ca ngươi không biết đã đạt trình độ nào rồi.

Tôn Tiểu Phúc dò hỏi.

Cổ Hy đại ca hiện tại huynh ấy đang bế quan đột phá võ tôn cảnh, với ta mà nói huynh ấy là thiên tài là niềm tự hào của lão thúc tổ cũng như cả cổ tộc.

A Ly thản nhiên đáp lại.

Quá biến thái, nữ nhân này đã ta khó có thể chấp nhận được thiên phú nàng ta, nay tên Cổ Hy năm đó ở Bắc Minh Thần Tông mới chỉ là đại võ sư vậy mà trong hai năm ngắn ngủi đột phá võ tôn, điều này không thể xảy ra, cho dù thiên tài tuyệt thế cũng không thể tu luyện nhanh đến vậy.

Trừ khi bọn chúng áp chế tu vi để thâm nhập vào tông môn.

Đáng lẽ ngay từ đầu ta phải đoán ra được, bọn chúng theo chân Cổ Viêm vào tông môn để làm hộ pháp lại xuất thân từ cổ tộc đâu có thể xem như cường giả thông thường được.

Còn một câu hỏi nữa ta muốn hỏi các ngươi ?



Tôn Tiểu Phúc ngước lên nhìn nàng mạnh miệng nói.

Có gì muốn hỏi thì muốn hỏi đi, hỏi xong rồi thì theo ta về cổ tộc, kẻ biết quá nhiều như ngươi không nên ở lại địa phận nhân tộc.

A Ly cười nói.

Bắt ta đi cũng được, nhưng trước khi đi, ta chỉ muốn hỏi một câu, Cổ Viêm hắn thật sự chết rồi sao ?

Tôn Tiểu Phúc lớn giọng hỏi.

Hỗn lão, dám nguyền rủa lão thúc tổ của cổ tộc đã chết, ngươi đúng là chán sống rồi.

A Ly nghe được lời này thái độ liền thay đổi trở nên vô cùng hung dữ, chỉ một cái phất tay của nàng ta đã hút thân thể Tôn Tiểu Phúc từ trên lưng Vương Hổ về phía mình.

Từ xa vung chưởng cho Tiểu Phục vài ba cái bạt tai khiến tên tiểu tử này thổ huyết khuôn mặt sưng húp như bị ong chích.

Xem ra đúng như những gì ta đoán, Cổ Viêm hắn là ai chứ, sao có thể dễ dàng bị tên Lý Dật ám hại được, hắn ta vẫn còn sống, hiện tại đang trốn ở cổ tộc các ngươi đúng không ?

Tôn Tiểu Phúc tuy rất đau đớn nhưng vẫn nở nụ cười hỏi nàng.

Ăn nói vô lễ với lão thúc tổ của tộc ta, ngươi có biết chỉ riêng tội này thôi cũng đủ để cho ngươi chết không toàn thây.

A Ly vung trảo hút Tiểu Phúc lại gần lạnh lùng nói.

A Ly muội bớt giận đi, giết tiểu tử này thì quá dễ dàng cho hắn, tốt hơn là để Cổ Viêm đại nhân quay về đích thân trị tội hắn như vậy mới thỏa được cơn giận trong lòng ngài ấy cũng như tất cả chúng ta.

Tiểu Tuyết bên cạnh mỉm cười khẽ khuyên.

Tiểu Tuyết tỷ nói đúng, tạm thời giữ lại mạng cẩu của hắn, nếu giết hắn thì làm sao tra hỏi ra đám tiểu nhân bỉ ổi dám lên kế hoạch ám sát lão thúc tổ được.

A Ly gật đầu đồng ý với Tiểu Tuyết, sau đó đánh thêm một chưởng cho Tôn Tiểu Phúc ngất đi, sau đó quay trở lại thông đạo không gian cùng Vương Hổ và Lân Thiên trước.

Giờ đây chỉ còn Tuyết Kiếm và Tiểu Tuyết đứng đối diện mặt đối mặt với nhau, ánh mắt hai nàng nhìn nhau tựa như người thân lâu ngày không gặp.

Cuối cùng ngươi cũng tới, ta cứ tưởng ngươi sẽ mặc sự sống chết của ta.

Tuyết Kiếm mở miệng nói.

— QUẢNG CÁO —

Ngươi là phân thân do ta luyện ra để trà trộn vào nhân tộc làm nội gián, với ta ngươi cũng như máu thịt tỷ muội sao ta có thể để ngươi chết được.

Tiểu Tuyết cười nói.

Thì ra hai con yêu hoàng đó là do ngươi bồi dưỡng đến đây hỗ trợ ta.

Tuyết Kiếm nói.

Hai yêu hoàng đó là sủng vật của Cổ Viêm đại nhân trước khi rời khỏi đại lục để lại cho nữ vương Bạch Linh, sau này nữ vương lên thượng giới giao cho ta trách nhiệm chăm sóc bồi dưỡng chúng.

Những chuyện này ngươi đương nhiên không biết cũng đâu làm lạ.

Xem ra ngoài tin tức về Cổ Viêm đại nhân ra, những cái khác ta như kẻ mù vậy, ở nhân tộc này quá chán rồi, bao giờ ta mới được quay về tộc của mình đây.

Tuyết Kiếm khẽ hỏi.

Đừng quên nhiệm vụ của ngươi ở địa phận nhân tộc này, hiện giờ ngươi đã có thân phận con người, ngươi phải dốc sức tu luyện đột phá võ thánh có như vậy sau khi ta với ngươi hợp nhất lại với nhau mới trở thành yêu đế được.

Tiểu Tuyết khẽ nhắc nhở.

Ta biết rồi, ở nhân tộc ta sẽ cố lấy lòng cường giả nhân tộc để có nhiều tài nguyên đột phá võ thánh, sớm ngày hội ngộ với ngươi.

Tuyết Kiếm gật đầu nói.

Xin lỗi ngươi, để ngươi ở nhân tộc chịu khổ mà không thể giúp gì được cho ngươi, nhưng ngươi yên tâm bất cứ lúc nào ngươi gặp khó khăn ta sẽ cho quân hoặc ta đích thân đến giúp ngươi.

Tiểu Tuyết khuôn mặt khó xử cười đáp.

Ta không để ý chuyện đó, dù sao sứ mệnh ta sinh ra chính là làm nội gián nhân tộc mà.

Tuyết Kiếm nói tiếp.

Còn một chuyện nữa, ngươi hãy giúp ta điều tra xem tất cả thôn tin liên quan đến lý gia của tên Lý Dật đó, bọn chúng dám âm mưu sát hại Cổ Viêm tiền bối, nhất định chúng ta sẽ khiến cho bọn chúng chết thê thảm nhất có thể, cũng coi như đây là đại lễ dành cho Cổ Viêm đại nhân quay trở lại đại lục.

Tiểu Tuyết ra lệnh nói.

Cổ Viêm đại nhân sắp quay về đại lục rồi sao ?

Tuyết Kiếm hỏi tiếp.

Sẽ không lâu nữa đâu, đợi khi ngài ấy quay về trật tự của cả đại lục này sẽ bị ngài ấy làm cho rung chuyển.

Tiểu Tuyết gật đầu cười đáp, sau đó tạm biệt Tuyết Kiếm mà quay lại không gian thôn đạo, trước khi rời đi nàng ta cũng không quên làm tan băng của khu vực sa mạc này để tránh gây động tĩnh lớn đến cường giả cao cấp của nhân tộc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.