Chương trước
Chương sau
Ngươi từ đâu đến, là bạn hay làm kẻ địch với ta.

Địa Sa Cự Thú rống lớn một tiếng quát.

Giết ngươi, cướp yêu đan của ngươi ta chính thức đột phá cấp bậc yêu thánh.

Bích Lân Huyễn Giao Xà lạnh lùng đáp lại.

Ở Phục Long Đại Lục này, yếu thú chủng tộc cũng giống như nhân tộc phân ra làm giai cấp để phân định mạnh yếu, tầng lớp thấp kém là yêu thú và yêu linh, tầng lớp cường giả có yêu vương và yêu hoàng mà từ cấp bậc yêu thánh trở đi sẽ thuộc vào hàng ngũ bá chủ mà yêu thú nào cũng muốn khao khát đạt được.

Địa Sa Cự Thú bản thân đã là yêu hoàng cửu giai, bản thân nó hiểu rõ cấp bậc yêu thánh này quan trong khó khăn cỡ nào, nhưng đối với yêu hoàng muốn xung kích lên yêu thánh tỉ lệ độ kiếp rất thấp ngoại trừ trường hợp nuốt được yêu đan của một yêu hoàng khác cùng cấp bậc với mình, hoặc cao hơn thì có thể cải tạo chất lượng của mình tăng khả năng đột phá.

Mà con Bích Lân Huyễn Giao Xà này mục đích ngay từ đầu đã rất rõ, giết được Địa Sa Cự Thú có thể nâng cao khả năng đột phá cảnh giới tiếp theo.

Đúng lúc lắm, tìm mỏi mòn bao nhiêu năm tháng ở cái sa mạc khô cằn này không tìm ra một yêu thú cấp bậc yêu hoàng cửu giai như ngươi, hôm nay ngươi lại nộp mạng tới cửa, vậy thì để lại yêu đan của ngươi lại đi.

Địa Sa Cự Thú nói dứt lời liền ra lệnh cho hàng ngàn loại yêu thú khác nhau lao đến vây giết Bích Lân Huyễn Xà.

Trận chiến của yêu thú với nhau vô cùng kinh khủng, nhân cơ hội này Tuyết Kiếm ra lệnh cho Hồng Linh và Mộng Mộng quay về Bạch Dương Thành còn bản thân mình và Tôn Tiểu Phúc ở lại đây yểm trợ cho đến khi Lạc Yên và Vương Hạo từ trong bảo tàng dưới lòng đất thoát ra.

Cách làm này của Tuyết Kiếm, Hồng Linh hoàng toàn đồng ý, sau khi nếm trải sự đáng sợ mà con Địa Sa Cự Thú kia, nàng càng ý thức được thực lực bản thân đang ở đâu, nếu không có pháp bảo thần kì kia của Tuyết Kiếm nàng và hai người kia sớm đã mất mạng.

Nhân cơ hội hai yêu hoàng đang săn giết nhau nếu còn không đi sẽ không còn cơ hội để thoát ra khỏi cái địa ngục đáng sợ này.

Mộng Mộng mặc dù rất muốn đợi Vương Hạo thoát ra, nhưng nếu chết ở đây thì cả đời này không có cơ hội được gặp hắn, nên yêu cầu của Tuyết Kiếm lần này nàng sẽ đồng ý nghe theo.

Mộng Mộng cùng Hồng Linh đi trước, lúc họ đi cũng không quên kéo Chương Thanh đi sau, tên tiểu tử này biết rất nhiều thông tin về Bạch Dương Thành, nếu để hắn chết ở đây sẽ rất uổng phí.

Chương Thanh không thể thấy Hắc Lang chết cũng không có ý định ở lại đây bỏ mạng nên đã không do dự mà đi theo đám người Mộng Mộng về thành.

Sau khi đám người Mộng Mộng rời đi, Tôn Tiểu Phúc cùng Tuyết Kiếm lại gần chỗ bảo tàng đứng đợi ở ngoài, hiện giờ cũng chỉ còn cách này mặc dù muốn vào trong xem bảo tàng này có bí mật gì nhưng đáng tiếng thời khắc Lạc Yên cùng Vương Hạo bước vào trong, thông đạo dẫn đến bảo tàng đã đóng lại, chuyện xảy ra bên trong là phúc hay họa phụ thuộc vào vận may của bọn họ.

Trái lại đứng ở vị trí này có thể được an toàn cách xa khu vực đám yêu thú săn giết nhau.

Theo lệnh của Địa Sa Cự Thú đám yêu thú cấp thấp kia điên cuồng lao tới tạo thành thú triều tấn công con Bích Lân Huyễn Giao Xà kia. — QUẢNG CÁO —

Đối với thủ đoạn này của Địa Sa Cự Thú, Bích Lân Huyễn Giao Xà đáp trả lại bằng cách thở ra từ miệng một làn sương độc màu lục khiến cho vô số yêu thú cấp thấp tan chảy thành vũng máu tươi vô cùng thê thảm.

Số còn lại cảm nhận nguy hiểm đến tính mạng liền rút lui vào sâu trong lòng đất.



Lũ vô dụng, vẫn là để ta ra tay.

Địa Sa Cự Thú phẫn nộ, lặn sâu xuống lòng đất di chuyển với tốc độ rất nhanh đến vị trí của Bích Lân Huyễn Giao Xà lao lên tấn công.

Cái miệng khổng lồ của nó định cắn trả thì ngay lập tức bị con rắn lớn này cho một cái quất đuôi khiến thân thể nó văng xa ra mấy chục mét.

Huyễn vực.

Bích Lân Huyễn Giao Xà hai mắt phát ra tử quang quỷ dị khiến cho ý thức của Địa Sa Cự Thú rơi vào huyễn cảnh, trong huyễn cảnh nó thấy được bản thân đã đạt được cấp bậc yêu thánh.

Trong khi con giun đất khổng lồ này còn đang trong huyễn cảnh, Bích Lẫn Huyễn Giao xà ở ngoài, từ miệng bắn ra một chùm tia năng lượng lục bích tấn công giun đất.

Giun đất bị trọng thương nhưng đồng thời cũng thoát khỏi huyễn vực do Bích Lẫn Huyễn Giao xà tạo ra, may mắn cơ thể nó vô cùng cứng cáp nên chút thương tích này không ảnh hưởng gì với nó.

Đánh lén ta, ta giết ngươi.

Địa Sa Cự Thú phẫn nộ, bạo phát năng lượng yêu thú của mình tạo ra vô số cơn gió lốc bằng cát lao tới tấn công Bích Lẫn Huyễn Giao xà.

Bích Lẫn Huyễn Giao Xà thân thể uyển chuyển nhẹ nhàng lướt qua gió lốc mà không tổn hại gì, lao tới dùng đuôi tấn công Địa Sa Cự Thú.

Địa Sa Cự Thú phản ứng cũng rất nhanh né được một đòn công kích này của Bích Lẫn Huyễn Giao Xà, không những vậy nó còn bắn ra hỏa cầu khổng lồ tấn công khiến cho con rắn lớn này chúng chiêu thân thể văng ra rất xa.

Nhân lúc Bích Lân Huyễn Giao Xà bị thương, Địa Sa Cự Thú nhân cơ hội này mà liên tục tấn công khiến cho nó không có thời gian nghỉ ngơi.

Thật khó tưởng tượng con Địa Sa Cự Thú này lại lợi hại đến vậy, xem chừng Bích Lân Huyễn Giao kia sẽ chết trước.

Tôn Tiểu Phúc từ xa mở miệng phán.

— QUẢNG CÁO —

Chưa chắc đâu, có thể biến dị đi theo đường tiền hóa thành rồng thì con Bích Lân Huyễn Giao Xà này không tầm thường chút nào đâu, ngươi đề cao thực lực của Địa Sa Cự Thú quá rồi đấy.

Tuyết Kiếm không tán thành đáp lại.

Tốc độ của Địa Sa Cự Thú kết hợp với khu vực sa mạc thuộc tính thổ khiến nó trở nên mạnh hơn có thể nói trong khu vực sa mạc này nó là bá chủ nhưng đáng tiếc nó gặp phải Bích Lân Huyễn Giao Xà với thân thể cường hãn so với nó rất nhiều, nên mọi đòn công kích bằng nhục thể không có mấy tác đụng.

Mộc Huyễn Đằng.

Bích Lân Huyễn Giao Xà rống lớn một tiếng bạo phát sức mạnh mộc nguyên tố của mình tạo ra vô số dây leo gai từ dưới mặt đất phóng lên quấn lấy thân thể Địa Sa Cự Thú, trên những dây leo này có những bông hoa màu tím nhạt tỏa ra mùi hương động có tác dụng làm ảnh hưởng đến tinh thần của đối phương.

Địa Sa Cự Thú sau khi bị khống chế liền bị Bích Lân Huyễn Giao Xà dùng long lôi bạo thuật tấn công.



Khi thi triển chiêu thức này Bích Lân Huyễn Giao Xà trườn nhanh trên mặt cát sau đó phi thẳng lên không trung gọi ra một đám mây đen bao phủ lên bầu trời, lôi diện từ trong đám mây bắt đầu xuất hiện giáng xuống những con cự lôi long tấn công Địa Sa Cự Thú.

Lãnh trọn một đòn công kích này của Bích Lân Huyễn Giao Xà, con Địa Sa Cự Thú bị trọng thương rất nặng, khắp thân thể vô số mảnh da cứng như đá vỡ ra để lộ phần da thịt bị sấm sét đánh cháy.

Trông thấy cảnh tượng này Tôn Tiểu Phúc sắc mặt vô cùng kinh hãi, chiêu thức này rất lợi hại đến ngay cả thú hoàng cửu giai còn thương nặng, huống chi võ tôn cảnh cường giả nếu lãnh phải cho dù không chết cũng trọng thương nặng.

Chỉ là mới ở giai đoạn hóa giao long mà đã có thể sử dụng sức mạnh truyền thừa của long tộc rồi, con Bích Lân Huyễn Xà này rốt cuộc là thần thánh phương nào tới.

Nếu để cho cường giả nhân tộc biết được sự tồn tại của nó e rằng sẽ đỏ cả mắt, ai mà ngờ được một con bích lân huyễn xà tầm thường chỉ có thể phát huy tối đa thực lực đến yêu hoàng cấp bậc mà lại đem trong mình biến dị lớn đến vậy, với thiên phú của nó, ngày tháng hóa rồng không sẽ không còn xa nữa đâu.

Tuyết Kiếm mở miệng nói.

Nghe Tuyết Kiếm nói vậy, Tôn Tiểu Phúc bắt đầu chấn tĩnh lại trong đầu hắn lúc này nảy ra ý tưởng nếu có thể khiến con Bích Lân Huyễn Xà này làm sủng vật của mình, có thể ngồi trên đầu nó ra lệnh thì uy phong biết bao, sau này gặp võ tôn cũng không phải run sợ mà chạy trốn.

Tuy nhiên cái ý tưởng viển vông này sớm đã bị hắn gạt qua một bên, hắn biết bản thân là ai đang đứng ở vị trí nào trong thế giới này, nếu muốn được kẻ khác coi trọng thì bản thân phải ngày cành mạnh mẽ hơn nữa có như vậy tương lai mới có thể chạm tới đỉnh cao võ đạo.

Đến lúc ngươi đi chết được rồi, một khi ngươi chết, toàn bộ tài nguyên của ngươi sẽ thuộc về ta.

Bích Lân Huyễn Xà lè lưỡi cười âm hiểm.

Ta không cam tâm chết như vậy, muốn giết ta ư, đừng có nằm mơ. — QUẢNG CÁO —

Địa Sa Cự Thú phận nộ rống lớn một tiếng, dồn toàn bộ năng lượng còn lại của mình bạo phát ra sức mạnh khủng khiếp của mình tạo ra vô số trận bão cát khổng lồ cao hàng chục mét, kèm theo đó cuốn theo số lượng lớn yêu thú trốn dưới mặt đất.

Những yêu thú này vừa bị Địa Sa Cự Thú ép bức xuất hiện liền bị nó làm cho nổ tung thành vũng máu tươi chỉ có yêu đan còn sót lại bị hút về miệng của nó.

Số lượng yêu thú chết càng nhiều thì số lượng yêu đan mà Địa Sa Cự Thú thu hoạch được lại càng nhiều, lấy số lượng bù chất lượng, rất nhanh nó có thể tự mình đột phá cảnh giới tiếp theo.

Ta có huyết mạch truyền thừa của Địa Sa Ma Thánh, nay liều mạng giết hết thảy sinh linh sống tại đây đột phá cấp bậc yêu thánh, một khi ta đột phá thành công ta thề sẽ phải giết chết con rắn khốn khiếp nhà ngươi, ngay cả đám nhân tộc rác rưởi muốn chiếm bảo tàng của Kiếm Tổ cũng phải chết.

Nguy rồi, nó sắp dẫn động thiên địa để độ kiếp, một khi nó thành công thì cho dù ta cố hết sức cũng không thể ngăn chặn cơn phẫn nộ của nó, phải làm sao đây.

Bích Lân Huyễn Giao Xà mặt biến sắc nói.

Lân Thiên từ khi nào mà ngươi lại yếu kém hèn nhát đến vậy, chỉ một con giun đất cũng không xử lý nổi, để chủ nhân biết được chuyện này thì ngài ấy nhất định sẽ buồn lắm.

Trên bầu trời không gian vặn vẹo xuất hiện thêm một cái thông đạo không gian khác, từ bên trong có tiếng mãnh hồ gầm truyền đến làm cho Bích Lân Huyễn Giao xà có chút khó chịu xem lẫn vui mừng.

Tên Vương Hổ nhà ngươi cuối cùng cũng chịu lộ diện, ngươi ăn nói mạnh miệng như vậy, ta lại càng muốn xem thử ngươi có bản lãnh gì áp chế được con giun đất này đây.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.