Edit: An TĩnhSự lệ thuộc và tình yêu, ai lại phân chia rạch ròi chứ?
Nếu có thể có một tờ giấy khảo sát, làm xong sẽ biết yêu hay không, thật sự tiện lợi biết bao nhiêu.
Đáng tiếc là không được.
Sau một tuần chiến tranh lạnh trôi qua, Lâm Hoàn bắt đầu sống một ngày tựa một năm.
Căn nhà vừa trống trãi vừa yên tĩnh như vậy rất dễ khiến người ta buồn chán. Mở lớn tiếng tivi hơn nữa cũng vô ích, ồn ào cách nào cũng không thể xóa bỏ sự ảm đảm trong lòng, chỉ có thể mạnh mẽ nói với mình tất cả đều sẽ tốt thôi.
Nhàm chán thì muốn đi dạp phố, đi dạo phố mà thấy quần áo trẻ em và đồ chơi sẽ ngay lập tức nghĩ đến hơn bốn tháng nữa thôi là cục cưng đã chào đời, nghĩ đến cục cưng lại nhớ đến việc chưa đặt tên cho bé, nghĩ đến đặt tên lại nghĩ đến việc cô sẽ đặt một cái tên dựa vào tên của Triệu Triết Vũ….
Đến cuối cùng, lúc chán nản cô lại nhớ đến anh, lúc trò chuyện cũng chỉ nghĩ đến anh.
Trước kia Triệu Triết Vũ cũng đối mặt với một căn nhà trống trãi lạnh như băng như vậy sao.
Khi đó anh có cảm thấy cô đơn không?
Triệu Triết Vũ đã chiều hư cô. Âm mưu của anh đã được như ý, dùng sự dịu dàng và tốt đẹp kia cưng chiều cô khiến cô không thể rời bỏ anh được, mà chuyện cô làm lại chính là buông thả tùy hứng chọc giận khiến anh đi mất, sau đó không biết nên nói xin lỗi như thế nào.
Cho đến bây giờ, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cua-vo/266921/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.