Edit: An TĩnhTrong lúc nhất thời cô cảm thấy hoang mang không rõ nguyên do, động tác trên tay ngừng lại, trái tim đập thình thịch không ngừng.
Tuệ Như vẫn chưa phát hiện ra, nói những lời trấn an cô, Lâm Hoàn chỉ làm như không nghe.
Ngừng mấy giây, cô tỉnh bơ ngắt cuộc điện thoại kia.
Nói không chừng anh chẳng nghe thấy đâu, nói không chừng chỉ là quên nhấn tắt và đặt điện thoại ở một bên….
Dĩ nhiên là anh nghe thấy.
Đây đã là thói quen của anh, gọi điện thoại cho Lâm Hoàn thì luôn chờ cô cúp máy trước.
Thời điểm nghe được cuộc đối thoại của hai người ở xa xa anh cũng biết Lâm Hoàn quên, nhưng nội dung lại khiến anh phải nghe tiếp.
——- Lệ thuộc vào sự cưng chiều, che chở của một người đàn ông thì rất dễ dàng, nhưng anh ấy thật tâm chờ đợi tớ như vậy, thì tớ phải có một trái tim chân thành thì mới xứng đáng, cậu có hiểu không?
Cho đến khi âm thanh tút tút từ đầu bên kia truyền đến, anh đặt điện thoại xuống, bên tai vẫn văng vẳng những lời nói của cô rất lâu.
Chỉ có một trái tim chân thành mới xứng đáng…..
Anh bỗng nhiên cười khổ sở….
Cô gái ngốc này…..
Rõ ràng cô đã nói điều đó, cô gái ngốc rưng rưng nước mắt nói “đừng nghĩ đến em nữa” bên sân tập thể dục.
Đúng vậy, anh có tiền, có sự nghiệp, tướng mạo rất ổn, huống chi còn bị cô ăn hết sạch như vậy, ở bên một người đàn ông thế này cả đời thì có gì mà không tốt chứ?
Thế nhưng trong lòng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cua-vo/266920/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.