Lâm Phùng Nguyên căn bản là không hề muốn gửi quân cứu viện đi, Yến Thu dù nói thế nào đi nữa thì cũng đều vô dụng,
Rời đi căn biệt thự, Yến Thu chỉ có thể thở dài mệt mỏi.
Đi đến nơi tập kết, Yến Thu không nhiều lời mà trực tiếp chỉ huy mọi người nhổ trại di chuyển.
Cho dù không có mệnh lệnh, nhưng Yến Thu bây giờ đã không còn là Yến Thu một mực nghe theo mệnh lệnh giống như lúc trước nữa.
Đội quân kỵ binh trong đêm di chuyển nhưng rất nhanh một lá thư mang theo chỉ thị từ bên hội đồng đã ngăn cản bước tiến của họ.
Trong thư yêu cầu quân đoàn kỵ binh phải cấp tốc trở về lại kinh đô.
Cầm lá thư trong tay, Yến Thu vô cùng tức giận mà xé nó đi.
Người đưa thư thấy Yến Thu như thế ngông cuồng xé đi thư chỉ thị từ hội đồng thì chỉ tay thằng vào mặt của cô ấy mà hét lớn:"Yến đoàn trưởng, ngươi muốn tạo phản sao?"
Như giọt nước tràn ly, Yến Thu lạnh lùng lệnh hạ lệnh:" Ngăn cản đội quân di chuyển, người đâu lôi ra chém!"
Lệnh được hạ xuống, người trong đoàn kỵ binh liền tiến tới lôi người đưa thư qua một bên.
Mặt kệ lời kêu gào của người của đưa thư, những kỵ binh chẳng chút do dự nào mà rút kiếm ra.
Một kiếm hạ xuống, người đưa thư liền không còn có thể kêu gào được nữa.
"Tiếp tục đi!" Yến Thu thấy người đưa thư đã bị chém đầu thì hạ lệnh cho mọi người tiếp tục du chuyển.
Đỗ Tuyết Mai, ở một bên chứng kiến tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cua-bong-dem/858865/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.