"A..." Tên thủ lĩnh bọn cướp đau đớn lăn lộn trên sàn mà nhà kêu la.
Tiền đã tới tay nên tôi cho một kiếm đi qua, nhẹ nhàng xin hai cái tay của tên thủ lĩnh kia.
Âm thanh của tên thủ lĩnh vang ra phía bên ngoài nên đồng bọn của hắn theo đó hướng vào trong nhà mà xông vào.
Thật là phiền phức.
Chuyển đổi bộ áo trên người thành một bộ lữ khách rồi dùng vật chất bán dẫn tạo ra một cái mặt nạ mỏng đeo vào.
Chưa ổn lắm.
Tôi nhìn xuống cánh tay trái của mình mà thở dài.
Cánh tay này cũng là từ vật chất bán dẫn tạo thành mà thôi.
Còn cánh tay thật trong cuộc chiến với Ly Thương đã bị đốt thành tro bụi rồi.
Tôi nhanh chóng điều khiển cánh tay chuyển đổi rồi ép nó vào bộ đồ đang mặc.
Cứ như thế là một Tôn Diệt hoàn hảo đã xuất hiện.
Giờ chỉ còn một giai đoạn cuối cùng cần được thực hiện nữa.
Một kiếm đi qua, tôi kết liễu tên thủ lĩnh tại chỗ.
"Ta thật là quá nhân từ mà!" Tôi nhìn về cái tên thủ lĩnh đã tắt thở nằm dưới mặt đất kia mà cảm thán một câu.
Sau đó nhìn về những tên cướp đang lao đến mà nhếch miệng lên rồi xông lên.
....
Tôi là Đỗ Tuyết Mai.
Thời gian như thoi đưa, thế sự chuyển xoay vần.
Trong lần binh chủng thực tập mấy tháng trước tôi đã từ chối tham gia.
Tôi cảm thấy mình không có mặt mũi nào để tiếp tục nữa.
Ở bên gia đình, tôi muốn tìm một công việc ổn định để phụ giúp kinh tế, giảm bớt đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cua-bong-dem/858858/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.