Chương trước
Chương sau
"Cái gì?" Quốc vương vỗ mạnh vào bàn mà hét lớn.
Tên thuộc hạ thân tín thấy quốc vương nổi giận thì cúi gầm mặt xuống đất không dám cử động.
"Nói rõ ra xem nào!" Tôi lắc đầu thở dài rồi nhìn về tên thuộc hạ mà nói.
Quốc vương vì lần thất bại này đã rất tức giận nhưng đối với một tên truyền tin mà nổi nóng thì có tác dụng gì cơ chứ.
"Lôi Phong đại nhân và Lôi Linh đại nhân theo lệnh của bệ hạ đi ra ngoài kinh đô truy tìm người thì vô tình phát hiện ra Tôn Diệt trọng thương nằm bất tỉnh ở một con đường vắng..."
Tôi và quốc vương sẽ ở lại kinh đô giải quyết rắc rối ở đây còn Lôi Linh và Lôi Phong sẽ ra ngoài truy bắt thần tộc thuần huyết.
Dù hy vọng bắt được người là rất mỏng manh nhưng vẫn phải tìm thử, ít nhất là phải ra dáng tìm người, thể hiện chúng tôi đã nổ lực hết mình để sau này còn có cái mà nói với đại nhân.
Chỉ là làm cho có lệ nhưng trong lúc truy bắt người thì Lôi Phong thật tìm được người nhưng không phải là thần tộc mà là Tôn Diệt.
Tôn Diệt không biết bị ai đánh mà nằm bất tỉnh trên con đường vắng, cả người đầy là thương tích trông rất thảm thương.
Lôi Phong chuyên về chiến đấu cận chiến, đối với ma thuật không có nhiều hiểu biết mà ma thuật phục hồi thì càng là mù đặc nên hắn đã gọi Lôi Linh ở gần đó qua để chữa thương cho Tôn Diệt.
Lôi Linh ra tay thì đúng là giúp ích được rất nhiều, thương thế trên người của Tôn Diệt đã được trị khỏi nhưng ma lực trong người hắn lại hỗn loạn đến lạ thường.
Hỗn loạn thì có nhiều loại hỗn loạn mà tên truyền tin này thì không biết rõ rốt cuộc Tôn Diệt hỗn loạn ma lực như thế nào, hắn chỉ biết là hỗn loạn có thể dẫn tới chết người.
Ma lực hỗn loạn, tôi liền nghĩ đến vài thứ không tốt lắm.
Lôi Linh bó tay chỉ có thể mang người về trung tâm chữa trị, dùng ma pháp trận ở đó cùng với ma thuật của mình trấn áp ma lực trong người Tôn Diệt tạm thời giữ mạng cho hắn.
Sau đó Lôi Linh sai tên thân tín này qua báo tin đồng thời gọi tôi và quốc vương đi qua đó gấp.
Biết được tin tức, tôi và quốc vương không chần chờ thêm nữa mà vội đi đến khu trung tâm chữa trị.
Đến nơi chúng một đường tiến tới tòa nhà cao nhất nơi đây.
— QUẢNG CÁO —

Bỏ mặt những lời chào của mọi người, tôi và quốc vương nhanh chóng tiến vào căn phòng cao nhất trong tòa nhà.
Căn phòng này là căn phòng có dụng cụ trợ giúp chữa trị tốt nhất ở Lôi quốc, nơi đây chứa đựng các vòng tròn ma pháp cùng các cổ vật loại cao cấp chuyên chữa trị, phục hồi ma lực.
Đi vào bên trong căn phòng tôi liền nhìn thấy Lôi Phong, Lôi Linh cùng với một người đeo mặt nạ màu đỏ thẩm.
Người đeo mặt đỏ kia là Tôn Diệt sao?
Trông khá là giống với miêu tả.
Tôn Diệt hiện tại bất tỉnh nhân sự trên sàn, dưới người hắn là một vòng tròn ma thuật đang phát sáng.
Sát mép vòng tròn ma thuật là các món cổ vật cùng với Lôi Linh và Lôi Phong đang cung cấp năng lượng cho vòng tròn ma thuật hoạt động.
Hai người bọn họ nghe thấy tiếng động nên nhìn qua, khi thấy người đi vào là tôi và quốc vương thì cúi đầu thay cho câu chào hỏi.
Tôi và quốc vương cũng không nhiều lời mà trực tiếp đi tới, khi tới gần vòng tròn ma thuật thì chúng tôi mới dừng lại.
"Là giọt máu của Thần sao?" Tôi nhìn vào Tôn Diệt đang nằm ở bên trong vòng tròn ma thuật mà tò mò hỏi.
Tôn Diệt hiên tại đang phát tán ra dao động ma lực vô cùng hỗn loạn nhưng rất yếu, không hề giống với trạng thái mất kiểm soát ma lực mà do giọt máu của Thần gây ra.
"Không rõ, tình trạng ma lực mất khống chế trong cơ thể hắn rất giống với tình trạng do sử dụng giọt máu của Thần nhưng nó lại quá yếu nên ta cũng không xác định rõ ràng được." Lôi Linh giải thích tới đây thì dừng lại rồi ngước nhìn tôi mà hét lên:"Ông qua đây thay thế ta đi, ta sắp kiệt sức rồi!"
Nghe thấy Lôi Linh hét lên như vậy thì tôi cũng không chần chờ nữa mà cúi người xuống đặt tay lên vòng tròn ma thuật sau đó truyền ma lực vào trong.
"Mệt chết ta rồi!"Lôi Linh thấy tôi truyền ma lực vào thì rút tay của mình ra rồi ngồi bệt xuống nền thở hổn hển than vãn.
"Vòng tròn ma thuật này là gì, sao lại hút ma lực kinh vậy?" Tôi mới truyền ma lực vào bên trong mà đã bị tốc độ hút ma lực của vòng tròn ma thuật làm cho giật mình.
"Là ta chế tạo đó, nó có tác dụng tạm thời ngăn cản sự hỗn loạn trong ma lực, ban đầu ta chế tạo nó là để cứu người bị ma hóa nhưng..." Nói tới giữa chừng thì Lôi Linh dừng lại rồi thở dài.
— QUẢNG CÁO —
Không cần Lôi Linh nói hết tôi cũng biết kết quả là như thế nào.
Ma hóa nào có dễ như thế chữa trị, dù là thời kì lịch sử bỏ trống đi nữa thì khả năng cứu chữa được cũng rất thấp.
"Để ta hỗ trợ ngươi!" Quốc vương nhìn thấy Lôi Phong sắc mặt đã trắng bệch mà không dám mở lời giúp đỡ thì chủ động ra tay.
"Ngươi có cách nào chữa cho hắn hay không?"Sau một lúc truyền ma lực tôi nhìn về Lôi Linh hỏi.
Lôi Linh nghe tôi hỏi thì không trả lời mà ngồi đó cúi đầu trầm tư sau một lát hắn ngẩng đầu lên nói:"Có thể gọi đại nhân đến trợ giúp không?"
Nghe thấy câu hỏi của Lôi Linh thì tôi chỉ biết giữ im lặng.
Đại nhân không thể tùy tiện rời khỏi nơi đó, huống hồ tình trạng của ngài ấy hiện tại lại càng không cho phép.
Thấy không có ai trả lời mình thì Lôi Linh thở dài:" Ngoài nhờ đại nhân hỗ trợ ra thì ta thật không có cách nào khác nữa."
Không có cách cứu chữa ?
Vậy thì Tôn Diệt nguy thật rồi.
Việc dùng vòng tròn ma thuật này chỉ là cách tạm thời, nếu không có cách nào khác, khi không còn ai đủ lực duy trì thì Tôn Diệt chỉ có nước chết.
Không đúng.
"Ma lực hỗn loạn của hắn không nhiều, đáng lý không nên nguy hiểm đến tính mạng mới đúng." Tôi nhìn qua Lôi Linh mà hỏi ra thắc mắc của mình.
"Đúng là như vậy nhưng không hiểu tại sao với chút ít ma lực hỗn loạn như vậy lại khiến cho sinh mệnh lực của hắn liên tục bị xói mòn." Lôi Linh lắc đầu biểu thị mình cũng không rõ.
"Bệ hạ, người có cách nào không?" Tôi nhìn quốc vương hỏi.
Tôi là không có cách rồi, Lôi Phong thì vô dụng trong chuyện chữa bệnh mà Lôi Linh thì đã bó tay, bây giờ chỉ có thể trông cậy vào quốc vương mà thôi.
Quốc vương đã không còn dáng vẻ tức giận như trước mà ngài ấy bây giờ đang trầm tư suy nghĩ.
— QUẢNG CÁO —

Sau một lúc ngài ấy nhìn vào tôi mà nói:" Từ bỏ thôi, ta cũng không có cách!"
Từ bỏ sao?
"Như vậy không tốt lắm đâu!" Tôi nhìn vào ngài ấy mà nói.
Tôn Diệt không chỉ là người đứng đầu sứ đoàn đến Lôi quốc mà hắn còn là ứng cử viên sáng giá thừa kế sức mạnh của Lục Đại Thần Vệ.
Nếu hắn chết như vậy thì thật là quá đáng tiếc, rồi không biết lại cần thêm bao lâu thời gian mới có thể sinh ra một vị ứng cử viên cho vị trí Thần Vệ nữa.
"Chúng ta cũng không thể duy trì mãi như vậy được, rồi cũng phải từ bỏ thôi!" Với giọng điệu mệt mỏi, quốc vương nhìn tôi nói.
"Nhưng..."Tôi muốn nói lại nhưng không biết nói gì cho phải.
Vòng tròn ma thuật này thật không thể duy trì lâu được, một khi tôi và quốc vương cạn ma lực thì ai sẽ là người duy trì nổi nó nữa đây?
Lôi Phong, Lôi Linh thì trong thời gian ngắn là khó lòng mà hồi phục được toàn bộ ma lực.
Để cho tất cả cạn kiệt ma lực rồi từ bỏ còn không bằng từ bỏ ngay bây giờ thì tốt hơn.
"Từ bỏ thôi!" Lôi Phong nhìn tôi khuyên nhủ.
Tôi thở dài sau đó thu tay về.
Dù không muốn nhưng tôi lại không có cách nào tốt hơn.
Có lẽ để cho Tôn Diệt được giải thoát sớm cũng là một điều tốt.
Tôi và quốc vương đã lựa chọn từ bỏ, vòng tròn ma thuật đã không còn ma lực duy trì nên ánh sáng từ nó tỏa ra dần yếu đi sau một lúc thì tắt hẳn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.