"Các ngươi muốn chết như thế nào?"
Chẳng hiểu sao tôi lại có thể nói ra những câu như thế này được, có lẽ vì theo tên đáng ghét đó mà học được cũng có lẽ chính bản thân tôi vốn đã là như vậy.
Đám người thấy có người rút kiếm chĩa về phía mình thì hơi kinh ngạc nhưng không quá lo sợ, chỉ khi họ nhìn thấy bộ giáp trên người tôi đang mặc có khắc kí hiệu kỵ binh đoàn hoàng gia thì họ mới bắt đầu khúm núm.
"Đại nhân, không phải như ngài nghĩ đâu, tên này là một kẻ trộm, hắn đã ăn trộm rượu của nhà hàng nên..." Một tên trong đám người lên tiếng thanh minh, nhưng nói được giữa chừng đã bị tôi lườm qua.
"Hắn có ăn trộm thì cũng không tới lượt các ngươi động tay chân." Tôi quay đầu nhìn về mấy tên binh lính đang ở sau lưng mình rồi hạ lệnh:"Bắt tất cả bọn họ lại!"
"Cái này..."Những người lính hơi do dự với mênh lệnh của tôi.
"Đánh người vô tội, chống đối người đang thi hành công vụ như vậy đủ để bắt giam chưa?" Tôi nhìn về những người lính mà hỏi.
"Đủ, bắt hết lại!"
Những người lính thất thời đã nhanh chóng bắt hết đám người kia đi rồi để lấy một khoảng không riêng tư cho tôi và Bá Đồ.
"Lợi dụng chức quyền như vậy là trái với tôn chỉ của một kỵ binh đó." Bá Đồ từ dưới đất đứng lên, câu đầu tiên của hắn là trách móc tôi.
Tôi làm vậy còn không phải vì hắn.
"Trộm cắp cũng không phải là việc mà một đoàn trưởng kỵ binh nên làm!" Tôi hờn dỗi đáp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cua-bong-dem/858793/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.