Trên tay viên cảnh sát trẻ là một túi bột màu trắng, giọng của anh ta rất to, những người có mặt ở đây đều có thể nghe thấy. 
Quận Lĩnh chau chặt mày, cánh môi ông mấp máy: "Hy Ca không phải người như vậy..." 
Tĩnh Tuyết cũng ngạc nhiên không kém, trong mắt bà lộ ra sự khó tin, mặt tái mét, phải bám vào cánh tay Quận Lĩnh mới miễn cưỡng đứng vững được. 
"Số ma túy này được phát hiện trong phòng ngủ của Quận tiểu thư, vì vậy, tôi có đủ bằng chứng kết tội cô, yêu cầu cô theo chúng tôi về đồn để lấy lời khai." 
Cảnh sát Thiệu đanh mặt nhìn Quận Hy Ca vẫn đang ngồi yên trong xe, khi nói bộ râu của ông ta hơi vểnh lên. 
Quận Nhĩ Trúc nhếch lên nụ cười đắc ý, cô ta cho cảnh sát Thiệu một ánh nhìn ám muội, thâm tâm vô cùng hả hê. 
Cảnh sát Thiệu vui đến suýt giãy nảy lên, ông ta liếc nhìn Quận Nhĩ Trúc vài giây, song không hề quên nhiệm vụ chính. Ông ta chắp hai tay sau lưng, đoạn hắng giọng thúc giục: "Quận tiểu thư, mời cô lập tức xuống xe!" 
Ánh mắt Quận Hy Ca lóe lên tia sắc bén, cô lạnh lùng nhìn Quận Nhĩ Trúc, cười khẩy: "Được thôi..." 
Cô quay mặt nhìn chằm chằm Diêm Dụ, tỏ ý muốn nhờ đến sự trợ giúp của anh. 
Diêm Dụ nửa cười nửa không, anh bình thản đối mắt với cô, vẫn duy trì tư thế khoanh hai tay trước ngực. 
"Anh..." Môi Quận Hy Ca mím thành một đường mảnh, "Bế tôi xuống được không?" 
"Hy Ca, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-chinh-phuc-tieu-ac-ma/3049381/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.