Trong phòng thẩm vấn tại đồn cảnh sát, bốn phía đều là vách tường, không gian kín mít tưởng chừng như ép người ngột thở. 
Thiệu Mẫn chống tay đứng trước mặt Quận Hy Ca, ông ta trầm giọng, cực kì không kiên nhẫn: "Tôi hỏi lại lần cuối, cô có chịu nhận tội không?!" 
Quận Hy Ca nhìn thẳng vào mắt Thiệu Mẫn, cô nhếch mày lạnh lùng: "Chứng cứ đâu?" 
"Đây chính là chứng cứ!" 
Thiệu Mẫn tức đến mức đỏ bừng mặt, ông ta giơ tay đập mạnh bịch ma túy có trọng lượng khoảng 2 gram xuống bàn. Mặt bàn tức thì rung lên dữ dội, song, Quận Hy Ca vẫn không mảy may phản ứng. Cô chỉ chớp mắt, nhàn nhạt nói: "Tôi muốn gặp luật sư." 
"Cô..." 
Thiệu Mẫn nghiến răng thật chặt, ông ta hừ lạnh, bực bội đá cửa đi ra ngoài. 
"Rầm!" 
Thật không ngờ người phụ nữ này lại khó đối phó như vậy, ông ta đã kiên trì thẩm vấn suốt 2 tiếng đồng hồ rồi mà Quận Hy Ca vẫn không chịu hé răng nửa lời, ngay cả sắc mặt cũng không thay đổi. Chuyện này gây khó khăn rất lớn cho Thiệu Mẫn, bởi nó đồng nghĩa với việc ông ta không thể nào bắt được sơ hở từ miệng cô, từ đó lợi dụng cơ hội mà tống cô vào tù... 
Đứng trước lan can sắt, nhớ đến dáng vẻ quyến rũ hệt như yêu tinh của Quận Nhĩ Trúc vào đêm hôm qua, Thiệu Mẫn hơi nhăn mày, trong lòng bỗng chốc rạo rực hẳn. Nghĩ nghĩ, ông ta liền cười khả ố, khẽ lầm bầm: "Quận Hy Ca, để tôi xem cô còn ngoan cố 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-chinh-phuc-tieu-ac-ma/3049379/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.