Khi mặt trời đỏ rực khuất dạng sau những tán cây rậm rạp, xuyên qua cửa kính trong suốt, ánh hoàng hôn như tấm lụa mỏng thanh thoát của người con gái, nhẹ nhàng trải lên hai thân ảnh quấn quýt trên giường.
Đồng hồ trên tường tích tắc vài tiếng êm tai, Quận Hy Ca là bị hôn tỉnh. Bấy giờ, ý thức còn chưa kịp lấy lại, cho nên, cô chỉ mơ hồ cảm thấy nghẹt thở, khóe môi ẩm ướt và ấm nóng, toàn bộ hô hấp dường như đang bị ai đó điên cuồng mà nuốt lấy. Vội vã nâng mắt lên nhìn, ngay lập tức, đập vào mắt cô là gương mặt đàn ông với những nét cương nghị, hà khắc. Không còn sự lưu manh như mọi khi vẫn thường biểu lộ, cũng không còn sự dịu dàng hay ánh mắt đượm tình khi nhìn cô, giây phút này, ở Diêm Dụ toát lên khí chất rất đỗi trưởng thành.
Trong lòng vô thức thốt lên, tại sao trên đời lại có người đẹp như vậy chứ?
Ngơ ngẩn đôi chút, rốt cuộc Quận Hy Ca cũng giật mình bừng tỉnh, lúc này mới nhớ ra là phải phản kháng.
"Ưm..." Cô trợn mắt, mỗi lần muốn mở miệng hỏi thì lại bị chiếc lưỡi của anh chặn lại.
Bất lực, cô vùng vẫy muốn thoát ra, thế nhưng người đàn ông nào đó không nghe, cư nhiên cưỡng đoạt cánh môi cô. Không biết qua bao lâu, Diêm Dụ mới chịu dừng lại, tha cho cô. Cả hai đồng thời thở hổn hển, Quận Hy Ca đưa ánh mắt mơ màng nhìn anh, hờn dỗi cắn vào tay anh một cái.
Diêm Dụ bị đau mà còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-chinh-phuc-tieu-ac-ma/3049298/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.