Triệu Lan Ngọc làm như vậy chẳng khác nào đẩy anh vào thế khó xử. Tha thứ cho bà ư? Vậy thì anh sẽ có lỗi với Quận Hy Ca!
Anh nói ra một tràng dài liền cúi mặt thở dốc, sau đó, trước con mắt của bà cùng với Diêm Lãnh, anh vo tròn tay trái đấm hai đấm lên mặt bàn nhẵn bóng. Bàn tay còn chưa kịp se lại sau vết thương ngày hôm qua nay lại chịu thêm thương tích. Các khớp ngón tay của anh kêu lên răng rắc, da thịt tóe máu nhầy nhụa, thấm cả ra băng vải trắng toát rồi từ từ rỉ xuống.
Triệu Lan Ngọc kinh sợ, chân nam đá chân chiêu suýt ngã. Bà cầm tay anh lên, lập tức bị anh gỡ ra.
Diêm Dụ nhìn bà bằng một ánh mắt phức tạp, anh hoàn toàn không nói nên lời.
Bước vượt qua bà, Diêm Dụ xông ra ngoài với tốc độ chóng mặt, để lại Triệu Lan Ngọc bất lực nhìn theo bóng lưng anh hét lớn: "A Dụ!"
Đáp lại tiếng gọi van lơn của bà chỉ có sự tĩnh mịch đến vô vọng của không khí. Triệu Lan Ngọc suy sụp ngồi phịch xuống ghế, hai tay buông thõng bên hông.
Tại sao lúc đó bà lại hành động mất não như thế?
Có thể trách ai được? Không thể trách cô gái tên Quận Nhĩ Trúc, bởi lẽ dù không có mấy lời thêm mắm dặm muối của cô ta thì bà vẫn sẽ nghĩ cách để chỉnh Quận Hy Ca.
Nhìn mẹ đau khổ, Diêm Lãnh cực kì không đành lòng. Tất nhiên, hắn cũng không tán thành với những chuyện bà đã làm. Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-chinh-phuc-tieu-ac-ma/3049192/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.