Những tia nắng ban mai men theo chân tường lẻn vào căn phòng nồng nặc mùi rượu. Không gian tối tăm đã thêm phần sáng bừng, ít nhiều vơi bớt đi sự lạnh lẽo đến khắc nghiệt của mùa đông năm nay.
Bởi vì đêm qua làm việc quá sức cho nên Diêm Dụ đã gục bên bàn lúc nào không hay. Quầng sáng ấm áp chiếu lên khuôn mặt góc cạnh của anh, chúng thỏa thích nô đùa, nhảy nhót trên chiếc mũi cao thẳng tựa như điêu khắc. Đôi môi người đàn ông hơi mím, ấn đường hiện lên sự mệt mỏi khó giấu.
"Tuýp..."
Lúc này, một chuỗi âm thanh inh ỏi bất chợt vang lên đã đánh động giấc ngủ ngắn ngủi của anh. Diêm Dụ he hé mắt đón nhận ánh mặt trời, liếc qua ghế sofa thì thấy Đoàn Mộc Liêm vẫn đang nhắm mắt chìm trong mộng đẹp.
Thấy âm thanh ấy không chỉ không ngớt mà ngày càng kêu to, rõ ràng, Diêm Dụ nhanh chóng chống bàn đứng dậy. Khớp gối của anh kêu cạch một cái, do duy trì một tư thế quá lâu nên đôi chân đã bị căng cứng. Phải mất một lúc vận động giãn cơ, anh mới miễn cưỡng di chuyển được.
Vừa hướng ra cửa Diêm Dụ vừa bóp mạnh thái dương, sắc mặt anh có chút kém. Mới sáng sớm mà đã có người làm phiền, dĩ nhiên chẳng một ai chịu trưng ra bộ mặt tốt.
Cửa mở, một hàng người mặc quân phục lập tức ồ ạt tiến vào, dẫn đầu là tên Sang vốn đã quen mặt đối với Diêm Dụ. Không ai khác, hắn ta chính là kẻ truy bắt anh trong đêm mưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-chinh-phuc-tieu-ac-ma/3049186/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.