Từ hội trường đi ra, Diêm Dụ đưa Quận Hy Ca đến một bệnh viện gần nhất băng bó, khử trùng vết thương, sau đó mới theo cảnh sát về đồn làm việc.
Quận Lĩnh cùng Tĩnh Tuyết nghe tin con gái bị thương, còn suýt chút mất mạng trong tay Quận Nhĩ Trúc thì đau lòng không thốt nên lời. Bọn họ không thể ngờ được, thì ra chính bản thân mình là người đã dẫn sói vào nhà, báo hại Quận Hy Ca gặp tai nạn mà trở thành người tàn phế.
Tĩnh Tuyết ôm Quận Hy Ca khóc sướt mướt, vành mắt bà đỏ hoe.
"Con không sao..."
Đưa tay lên vén tóc bà, Quận Hy Ca mỉm cười nhè nhẹ, đoạn dịu giọng trấn an.
Phải mất một lúc lâu Tĩnh Tuyết mới chịu im lặng, chỉ là trong lòng bà vẫn vô cùng áy náy. Quận Hy Ca biết vậy nên cũng không nói gì thêm.
Lúc này, điện thoại của An Cửu bỗng gọi đến, Quận Hy Ca không chần chừ liền nhấn nút nghe.
"Tiểu thư, cô vẫn khỏe chứ?"
Giọng nói nhỏ nhẹ truyền tới, còn kèm theo tiếng gió phần phật rất mạnh. An Cửu đang đi du lịch cùng với Cố Trình, hiện tại vẫn chưa hề hay biết rằng Quận Hy Ca có chuyện. Vì thế, cô lựa chọn giấu đi, tránh cho ảnh hưởng đến cuộc vui của hai người họ.
"Tôi vẫn khỏe. Thế nào rồi, bao giờ định mời tôi ăn đám cưới?"
An Cửu xấu hổ hờn dỗi: "Tiểu thư, cô cứ trêu tôi... Thực ra tôi vẫn chưa tính đến chuyện đó."
"Tính sớm đi là vừa."
Hàn huyên thêm mấy câu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-chinh-phuc-tieu-ac-ma/3049171/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.