Thấy không khí im lặng không thú vị, Tương Kiến Hoan đành tự tìm đề tài để nói.
Nghĩ đi nghĩ lại, thế nào mà Tương lão lại thốt ra một câu: "A Nhạc, con thấy sư bá của con thế nào?"
Nhã Nhạc trợn mắt.
Một đoàn lạc đà chạy qua… Nhã Nhạc ảo giác bản thân nhẹ nhàng phi thân lên con đầu đàn, rồi cùng đoàn lạc đà tung vó phi qua hoang mạc Sahara, phi đến một thế giới kì lạ mà ở nơi đó, Tương Kiến Hoan là một lão ba sống đơn thân (có con nhưng đã ly hôn),còn Nhã Nhạc là một hài tử 5 tuổi thiên chân vô tà.
Một ngày nào đó…
Ba: A Nhạc a, con thấy Dương bá bá nhà bên thế nào?
Con: Thế nào là thế nào a ba?
Ba: Ý ba là con thấy Dương bá bá có tốt không?
Con: Dạ~ bá bá tốt lắm, hay mua đồ chơi, đồ ăn cho A Nhạc. Tiểu Ca tỷ nhà bá bá cũng thật xinh đẹp, thật khả ái a~ A Nhạc thật thích tỷ tỷ, thật thích bá bá a~
Ba: Vậy tốt quá, ba muốn cầu hôn Dương bá bá. A Nhạc ngoan có muốn Dương bá bá làm mẫu thân không?
Con: Hả?
Ba: Khụ, ý là hai nhà chúng ta sẽ sống cùng nhau, sẽ chuyển đến một căn hộ lớn hơn, đẹp hơn nữa. A Nhạc có thể chơi với Tiểu Ca cả ngày nha.
Con: Dạ. Con đồng ý~
Ba yêu thương bế con lên, hôn chụt một cái thật kêu lên má.
Nhã Nhạc kết thúc liên tưởng bằng cách rùng mình một cái, da gà da vịt nổi lên rần rần 冏. Nàng âm thầm toát mồ hôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-ca-chep-vuot-vu-mon/1414526/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.