Lưu Tĩnh Minh đang ngủ, trên môi khẽ hôn cùng vuốt ve trên người làm thức tỉnh.
Mở cặp mắt đang buồn ngủ ra, nàng tự nhiên đưa tay ôm thânthể nóng rực của đối phương, giọng hơi khàn khàn, “Hôm nay ngươi đếnthật trễ! Ta ── A!”
Đem một phần sức nặng thân thể đặt trên người nàng, Ứng Vanhthừa dịp lúc nàng nói chuyện, đem lưỡi tham tiến trong miệng nàng, nhẹnhàng trêu đùa cái lưỡi mềm mại thơm tho, nhấm nháp vị ngọt của nàng.
Hai người vì hôn mà khơi lên tình dục nồng cháy.
Đến lúc nhiệt độ cơ thể bọn họ lên cao, hơi thở dần dần hỗn loạn, hắn mới rút lưỡi nóng khỏi miệng nàng.
Hắn thở hổn hển, mắt nhìn Lưu Tĩnh Minh mơ màng, gò má phiếmhồng, cánh môi ướt át bị hôn mà sưng đỏ, trong lòng dâng lên thỏa mãncùng say đắm.
“Nhớ ta sao?” Hắn nói nhỏ.
Vừa nói chuyện, hắn đem thân thể cường tráng chen vào giữahai chân nàng, đặt phái nam ở nơi mềm mại của nàng, nơi đó ấm áp làm hắn không ngừng rung động.
“Ai nhớ ngươi? Mỗi ngày đến làm phiền ta, đáng ghét.” Nàng khẩu thị tâm phi (miệng nói một đằng, tâm nghĩ một nẻo),thân thể lại phối hợp động tác hắn đem hai chân mở ra, cong người bên cạnh hắn.
“Phải đó! Nàng chán ghét ta, nhưng thân thể của nàng lại yêuchết ta …… Nhìn xem!” Hắn trêu chọc, hai ngón tay vân vê nhũ hoa đã sớmnổi lên.
“A……” Nàng híp mắt lại, môi đỏ mọng phát ra tiếng yêu kiều,không thể kháng cự tay hắn mang đến cho nàng kích thích, thân thể conglên, ngực cũng nhô lên, mong muốn nhiều âu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-quan-lien/1542776/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.