Lại đến mùa hạnh hoa nở rộ, khắp nơi đều nhìn thấy, đều là một nét tuyết trắng nhẹ hồng.
Sau những cành lá hạnh hoa, nụ hoa màu hồng cũng đã nở rachuyển dần sang màu trắng, phấn hoa căng tràn bên trong, một cây vạnnhụy, cành lá dường như bị bao phủ bởi một làn khói nhẹ hồng, làm chongười ta thực yêu thích.
“Tiểu thư, tiểu thư!”
Linh Đan kêu nửa ngày, cũng không thấy Lưu Tĩnh Minh có phản ứng, vì thế nàng xé họng kêu, “Tiểu thư ──”
Lưu Tĩnh Minh thưởng thức cảnh đẹp trước mắt, lặng lẽ hồitưởng lại ngày trước, thưởng thức tình cảm kỳ diệu giữa nàng và Ứng Vanh lúc đó, cố ý không quan tâm Linh Đan kêu to.
Nhưng không nghĩ tới Linh Đan lại ở bên tai nàng hét lên, lần này nàng muốn giả bộ như không nghe thấy cũng không được.
“Khó có được ngày hôm nay rảnh rỗi, không cần phải ở trongphòng thêu hoa, ngươi không thể ngoan ngoãn ngồi im, thưởng thức cảnhđẹp trước mắt sao?” Nàng thở dài, bất đắc dĩ nói.
Nàng dẫn Linh Đan ra hậu hoa viên Lưu gia ngắm hạnh hoa nở,cố ý chọn sau giờ ngọ, lúc không có người, hưởng thụ thật tốt khoảnhkhắc rảnh rỗi này.
“Người ta cũng không phải cố ý muốn làm phiền tiểu thư.” Linh Đan ủy khuất. “Tiểu thư, cô rốt cuộc đang nghĩ cái gì? Mưa phùn cũngkhông biết…… Nếu cô không muốn về phòng, vậy em về phòng lấy cây dù?”
Nàng cũng không phải cố ý lên tiếng quấy rầy không khí yêntĩnh này, nhưng trên trời đột nhiên có trận mưa phùn, tuy rằng trong một lúc sẽ không làm quần áo ướt nhẹp, bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-quan-lien/1542775/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.