Sáng hôm nay, cả ba người nhà họ Thẩm vẫn ngồi ăn chung trong phòng ăn. Thẩm Tư Hoàng bị kẹp ở giữa đương nhiên là người khó xử nhất. Hai người kia việc ai nấy làm, mạnh ai nấy ăn, không ai nói với ai câu nào, giống như thể cả hai đành đều chờ đối phương lên tiếng trước vậy.
Như mọi khi, sau mỗi lần hai ông cháu xảy ra bất đồng ý kiến thì Thẩm Tư Hoàng đều là người giúp hai người đó giảng hòa.
" Nhược Giai, em cũng đã ra trường, có dự định làm công việc gì chưa??"
Ông cụ hừ một tiếng nói: " Nó tốt nghiệp ngành kinh doanh, trực tiếp vào Thẩm thị đi, còn dự định cái gì! "
Thẩm Nhược Giai lập tức nhíu mày lườm Thẩm Tư Hoàng một cái.
Ách, hình như anh chọn sai chủ đề để nói mất rồi.
Bất ngờ là Thẩm Nhược Giai không có lớn tiếng đáp trả, thái độ cô ngược lại rất ôn hòa nói: " Con mới ra trường thôi, ông cứ để thư thư vài ngày cho con nghỉ ngơi sau kỳ học đã, còn chuyện công việc để từ từ rồi tính sau! "
Thấy dáng vẻ điềm đạm của Thẩm Nhược Giai, ông cụ Thẩm Nguyên lấy làm mừng, có lẽ tối hôm qua Thẩm Tư Hoàng rất nghiêm túc răn dậy cô, khiến cô hiểu ra được. Ông nội Thẩm cười hiền hậu, hài lòng gật đầu: " Được, được, biết suy nghĩ thế là tốt. Ông cho cháu thêm thời gian nghỉ ngơi, sau đợt này, nhất định phải tới Thẩm thị giúp đỡ anh trai cháu tiếp quản tập đoàn! "
" Cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-vien-man-1-vi-anh-dang-yeu-nen-yeu-cung-dang/2837473/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.