Nếu trong cuộc đời này anh không có duyên gặp được em, hãy để anh mãi mãi cảm thấy hận vì không được tương phùng.
- Tagore -
Thật sự Chu Lập Đông không có thời gian đi đón bố, sáng sớm công ty có buổihọp, anh phải phát biểu ý kiến. Ở công ty mới, anh được đánh giá cao vàthăng tiến rất nhanh. Có vẻ như vàng ở đâu cũng phát sáng. Trước đây ởCửu Đỉnh, có sự bao bọc của nhà họ Thẩm, anh không thể hiện được nănglực xuất sắc của mình.
Do dự hồi lâu, Chu Lập Đông gọi điện choHoắc công tử: “Bố mình từ quê lên, buổi sáng mình không đi được, phiềncậu giúp mình đi đón một chuyến.”
Hoắc công tử không chỉ gặp ôngChu một lần, trước đây thời đi học, ông đến trường thăm con trai, lúcChu Lập Đông đi làm, ông đến thăm công ty của anh, lúc Chu Lập Đông đính hôn, ông đến thăm con dâu tương lai, trong những năm ấy anh đã gặp ôngnhiều lần và quen ông, “Không có vấn đề gì, nói cho mình chuyến tàu!”
Chu Lập Đông thông báo thời gian và chuyến tàu rồi dặn dò Hoắc công tử: “Bố mình nhiều chuyện, cậu đừng để bụng!”
“Sao thế được? Bố cậu cũng là bố mình!” Thấy Hoắc công tử thoải mái, Chu Lập Đông mới yên tâm đến công ty.
Hoắc Yến Phi đi đón ông Chu, đặt túi to túi nhỏ của ông vào cốp xe, lúc đimen theo cầu xuống đường chính, ông Chu mới hỏi: “Lập Đông bận gì thế?”
“Cậu ấy đi làm”, Hoắc Yến Phi giải thích, “Cậu ấy làm giám đốc bộ phận ở công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-uoc-hen/2412342/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.