Sương trắng mờ ảo giăng khắp không khí, từng làn gió nhẹ nhàng lướt qua bờ vai thiếu nữ với gương mặt khả ái khiến ai nhìn thấy cũng rung động, từng đợt từng đợt trêu đùa mái tóc cô. Nam nhân ánh mắt chan chứa tình cảm đứng đối diện cô gái đang tỏ ra đôi phần e lệ. Anh lấy trong túi áo một chiếc vòng tay bằng bạc có gắn hai chiếc chuông rất nhỏ, cơn gió nhẹ khẽ rung làm chiếc chuông phát ra âm thanh mĩ diệu. Đeo lên cổ tay cô.
- Tiểu Dĩnh, gả cho anh?
Thanh âm dịu dàng nhất trên thế gian mà cô từng nghe. Cuối cùng ngày hôm nay cũng đến. Anh cầu hôn cô.
- Sư phụ, em nguyện ý.
Nét hạnh phúc rạng ngời không giấu diếm trên khuôn mặt anh khi người mà anh yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên đã đồng ý lấy anh. Hôm nay là ngày hạnh phúc nhất cuộc đời anh. Tiến gần hơn đến trước mặt cô, bàn tay anh nhẹ nhàng đặt lên má cô, ngón tay đan qua những lọn tóc thơm mùi oải hương, anh đắm đuối nhìn cô, dịu dàng đặt lên môi cô một nụ hôn ngọt ngào nhất thế gian. Cô gái giang đôi cánh tay nhỏ bé ôm lấy hai bờ vai anh, nhắm mắt cảm nhận từng làn hơi ấm truyền qua bờ môi. Thì ra hạnh phúc là như vậy.
...
Xoảng!!!!
Tiếng thủy tinh vỡ vụn, kéo Lệ Dĩnh về với thực tại. Thì ra là mơ. Nhưng giấc mơ này cũng thật quá rồi. Mở mắt Lệ Dĩnh vẫn còn cảm thấy như vòng tay anh vẫn đang ôm lấy cô, bờ môi vẫn còn lưu luyến chút ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tu-nam-bat-fanfic-hoa-dinh/87374/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.