Tiếng reo hò vọng khắp một khoảng sân trường. Tiếng nút chai sâm-phanh nổ lốp bốp như pháo rang. Mùi cồn nồng nặc trong không khí. Vị giám thị coi thi nhếch mép cười nhìn lũ sinh viên rú lên ầm ĩ trước cửa phòng. Có lẽ đây là ngày duy nhất trong năm, cho dù lũ sinh viên có tắm trong rượu, cũng không bị bất kỳ vị giáo sư nào nhăn mặt nhíu mày.
Bài thi cuối cùng đã hoàn thành. Kỳ thi đánh dấu cái kết của năm học đầu tiên khép lại. Bất kể làm tốt hay làm dở, không một ai còn muốn nghĩ tới việc học hành thi cử, giờ đã có thể thẳng tay ném đống tài liệu ôn thi vào sọt rác, và háo hức chào đón một mùa hè sôi động đang đợi chờ ở phía trước.
Kiều Anh huých tay Khánh An khi hai nàng bước qua đám lố nhố đang chen chúc nhặt ly rượu nhựa từ những cái xô to uỳnh chất đầy đá lạnh trên mặt đất.
- Cậu không định làm một ly trước khi về à?
- Mình có hẹn bây giờ. - Khánh An mỉm cười trả lời, liếc nhanh chiếc đồng hồ trên cổ tay. - Cậu cứ ở lại chung vui với mọi người đi.
- Ông Huy hả? - Kiều Anh nhướn mày. Cô buột miệng hỏi vậy thôi chứ cũng thừa biết chiều nào Khánh An chẳng gặp gỡ Trần Huy. - Giờ thi xong rồi, hai người định gặp nhau ở đâu?
Bình thường vì cô ôn tập ở thư viện, hai người vẫn gặp luôn ở trường, hôm ngồi ghế đá, hôm bãi cỏ, mưa thì chạy vào căng tin. Bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tim-lai/2410519/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.