Sau khi về nhà hắn bị bà cô lôi ra “hành xác” một trận, vì cái tội làm bẻ mặt dòng họ, rồi nào là tình cảm của bà với gia đình bên kia sứt mẻ… hắn nghe mà cứ tưởng đầu sẽ nổ tung. May là bà nội thân yêu giải cứu hắn kịp thời, bà cô hắn tuy khó tính hống hách, nhưng lại rất nghe lời và tôn trọng mẹ. Nên nghoe ngoẩy đi….ngủ
- Con đừng lo quá, ta ủng hộ con
- Con cảm ơn nội – hắn cảm động ôm lấy bà
- Ừ con đi nghỉ đi, mai có nhiều việc phải làm, trễ rồi. Cảnh sát cũng đang điều tra vụ tai nạn, con cứ yên tâm – bà dịu dàng nói
Hắn chào bà rồi lên phòng tắm rửa, nghĩ ngơi, nằm trên giuờng mà hắn cứ thao thức. Mọi việc tới quá nhanh và bất ngờ, hắn một lúc không thể tiếp nhận kịp. Bật điện thoại lên, hình nền của hắn vẫn là hình một cô gái quay lưng, hắn mở tin nhắn lên nhắn tin
‘em ngủ chưa?’
Hắn cũng không biết từ khi nào mình có thói quen nhắn tin nữa, truớc giờ muốn gì là cứ gọi thôi. “tít tít” điện thoại hắn báo tin nhắn
‘chuẩn bị ngủ, anh cũng ngủ đi, mệt cả ngày rồi
‘ừm chúc em ngủ ngon, I.M.U’...
‘I.M.U….?’...
Vừa thấy tin nhắn nó trả về tỏ ý không hiểu, hắn đã thích thú cười “em ngố thế không biết”
‘tự nghĩ đi, anh ngủ đây’
Hắn đắc ý cười, lăn ra ngủ. Phải ngủ thật tốt để có sức chiến đấu chứ, còn phải… đòi nợ ai kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-that-su-mong-manh/2482996/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.