Ngâm trong nước ước chừng nửa canh giờ, dược liệu trong nước cũng đã hấp thu, Trinh Nương mặc vào tiết khố đứng dậy. 
Trong bồn nước ẩn hiện màu hồng nhạt, nàng bưng đồng bồn lên, đem nước đổ vào chậu hoa trong phòng. 
Từng là đóa hoa nở rộ, lúc này đã có dấu vết suy tàn, ngón tay Trinh Nương đụng chạm đóa hoa, thì thào tự nói: 
- Chỉ còn năm ngày. 
Đem ấm nước nóng đổ vào trong bồn đồng, Trinh Nương leo lên giường, từ trong hộp gỗ dưới gối lấy ra một lọ thuốc mỡ. 
Tay nàng run rẩy, nhưng vẫn mở nắp dược, lấy ra thuốc mỡ màu trắng, bôi lên ngón tay. 
Từ từ đưa ngón tay vào trong thân thể, Trinh Nương cắn chặt khăn nhỏ, giống như có một ngàn mũi kim châm đâm vào trong thân thể nàng. 
- Đau...Ô ô.... 
Vì lo sợ người bên ngoài nghe thấy âm thanh sẽ tiến vào, Trinh Nương nhét khăn vào trong miệng. 
Ngón tay di chuyển bôi thuốc mỡ vào bên trong, sau khi làm xong, Trinh Nương không còn khí lực. 
Vì đau đớn toát ra mồ hôi ướt đẫm y phục đơn bạc trên thân thể. 
Ngày tháng Trinh Nương ở Mạnh gia cũng không tốt lắm, tuy Mạnh lão gia không bạc đãi nàng, nhưng nàng cũng không được nhiều ưu đãi. 
Lúc này Mạnh lão gia chỉ coi trọng ngoại tôn nữ Nhữ Dương vương thế tử phi. 
Lúc Nhu Nương tới thăm Lâm thị, từng một mình nói chuyện với Mạnh lão gia. 
Sau đó Mạnh lão gia càng lãnh đạm với Trinh Nương. Trinh Nương muốn mỗi ngày đều dùng nước 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tai-sinh/2685873/chuong-113-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.