Một sân viện vắng vẻ, vài tên hán tử hắc y nhân ngồi vây quanh bàn tròn. 
Trên bàn bày mở một tấm bản đồ, một người trong đó chỉ vào tấm bản đồ rồi nói: 
- Đây là Nhữ Dương vương phủ. 
- Cẩu tặc Nhữ Dương vương cả ngày trốn trong vương phủ, nếu huynh đệ chúng ta liều mạng tấn công vào vương phủ, sẽ không thể qua mắt hoàng đế Đại Minh, năm vạn binh mã của Tư đại thống lĩnh sẽ phái người bao vây diệt trừ chúng ta, trên bản đồ vương phủ có hơn một trăm gian phòng, ai biết cẩu tặc Nhữ Dương vương trốn ở góc nào? 
- Nhữ Dương vương xuất chinh sẽ chấp chưởng binh quyền, nhưng hắn cũng phải làm theo luật lệ của Đại Minh đế quốc, kế thừa tước vị vương gia, sau khi hồi kinh sẽ giao binh quyền, thị vệ vương phủ chỉ để hù dọa bá tánh tầm thường, so với huynh đệ chúng ta còn kém xa. Nhữ Dương vương có bản lĩnh trên chiến trường, còn võ công thì không đủ dùng, một tay ta cũng có thể bóp chết hắn. 
- Ngươi nói này nọ có ích lợi gì? Cẩu tặc Nhữ Dương vương là rùa đen rụt cổ, ngươi có thể tóm được hắn? Có thể bóp chết hắn? Người Đại Minh rất giảo hoạt giả dối, cách kinh thành không xa còn có Tây Sơn doanh, lần này chúng ta lẻn vào đế đô, một là vì báo thù năm đó Nhữ Dương vương ở trên chiến trường lừa gạt giết hơn mười vạn huynh đệ của chúng ta, hai là vì thiếu chủ cần phải lấy được phương thuốc chữa trị bệnh thiên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tai-sinh/2685846/chuong-103-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.