An Ninh công chúa cũng không trông cậy những lời nàng nói sẽ khiến Yên Nhiên thông suốt ngay lập tức. 
Dù có Nhàn Nương an bài mọi chuyện, thì Nhữ Dương vương phủ vẫn là một bãi nước đục. 
An Ninh công chúa đau tiếc Yên Nhiên, cũng không muốn nàng bước chân vào Nhữ Dương vương phủ. 
Nhưng Nhữ Dương vương thế tử Triệu Duệ Kỳ có cảm tình quá sâu nặng với Yên Nhiên, giữa hai người có ràng buộc quá sâu. 
Dù An Ninh công chúa chưa từng gặp hắn, nhưng hâm mộ có, ghen tị có, nhưng nàng càng muốn bọn họ được hạnh phúc. 
Bởi vì chân tình rất khó có, trên đời này người không có lương tâm thay lòng đổi dạ nhiều lắm. 
An Ninh công chúa bất tri bất giác có tâm tư muốn bảo hộ hai người bọn họ. 
- Hai ngày trước quốc sư đã vào kinh, sao quét ngang bầu trời đêm, Khâm Thiên giám dâng tấu chương lên phụ hoàng, nói là kinh thành có yêu nghiệt 
- Quốc sư nói thế nào? 
An Ninh công chúa lỗ mãng sờ soạng hai má của Yên Nhiên, nàng trừng mắt, nói: 
- Quốc sư là người khôn khéo, sao hắn có thể dễ dàng mở miệng, chuyện yêu nghiệt cũng chỉ là chuyện nhỏ sẽ không nguy hại đến giang sơn xã tắc, cứ tùy tiện để Khâm Thiên giám nháo loạn, dạo này hấn hay ở trong cung giảng Phật hiệu cho phụ hoàng. 
Yên Nhiên nhẹ giọng nói: 
- Hắn chưa nói, cũng không cẫn hắn nói? Chỉ cần tràm mặc là đã ngầm đồng ý. 
An Ninh công chúa gõ trán Yên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tai-sinh/2685771/chuong-71-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.