Dịch: Hoài Phạm
Những hạt tuyết mịn của cơn mưa tuyết đầu mùa đông chậm rãi bay la đà trên con đường rộng. Phiêu tán khắp trời, những bông tuyết tuyết rơi dần co cụm thành từng đốm lớn. Những chiếc xe đáng thương đang chạy trên đường không ngừng bị những vạt tuyết đầu mùa nhẹ bẫng quay cuồng va đập khắp mọi nơi. Chín giờ sáng, một chiếc Ford kiểu cũ thong thả, nghiêng ngả chạy tới từ đằng xa. Bắt đầu từ tối qua, chiếc xe này xuất phát từ Hành Dương, sau một đêm xóc nảy, lớp nước sơn trên bề mặt của nó đã bị che lấp bởi những vết bẩn ngang dọc, quả thực là rất khó nhìn ra.
Từ xa nhìn lại, chiếc xe không giống như kiểu xe Ford, mà giống như là một xe tăng mini được ngụy trang bởi lớp sơn bằng nước.
Hai tháng gần đây, giống như phải đi làm mấy ngày không nghỉ tới thứ Bảy, chiếc xe cũ kỹ xuất hiện ở Hành Dương và con đường quốc lộ của cái thành phố nhỏ xa xôi. Chủ nhân chiếc Ford là Trần Ích Trí. Giờ phút này, ông nghẹn một bụng tức tối, trong lòng mười phần ức chế nhìn phía sau xe, ba cái đầu heo đang ngủ say sưa. Những người này, trình độ mặt dày không biết xấu hổ đã đạt đến đỉnh. Bọn họ từng tuần lễ khắp nơi tìm ông cọ xe, cọ cơm. Cũng may ông đủ thông minh, bằng không đã bị họ chiếm tiện nghi không ít.
Nếu không vì nể mặt Tần Tri, ông khinh thường việc cùng ba kẻ này làm bạn bè, lại nói, bọn họ cũng chẳng thể tính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-qua-tao-chin/2286134/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.