"Thiên, cậu với anh họ cậu sao lại...ừm mình cảm thấy quan hệ giữa hai người..."
Thành đi song song cạnh Thiên, hai tay sỏ túi quần, làm bộ ung dung nhưng thực chất trong lòng rất bồn chồn thấp thỏm. Cậu đã lấy hết can đảm để hỏi cô câu này.
"Anh họ? Ý cậu là Thanh Trì sao?"
Thiên ngạc nhiên khi nghe câu hỏi của Thành. Thì ra cậu đã nghi ngờ thái độ giữa hai người các cô rồi.
Thành dừng chân quay sang đối mặt với Thiên. Cậu muốn nghe rõ đáp án của cô.
"Mình và anh ấy không hợp nhau lắm. Nhưng dẫu sao cũng là anh họ của mình mà! Còn ba anh em mình đi chung thực chất chỉ có mình và Tiểu Minh thôi. Anh ấy là vì Tiểu Minh còn nhỏ, không yên tâm nên mới đi theo."
Cô nhún vai giải thích. Một nửa là thật một nửa là giả nhưng lí do thì chính là thế mà.
Hai người vốn dĩ không hợp.
Đi cắm trại chung là vì Tiểu Minh thôi.
Thành ậm ừ tiếp nhận lí do ấy. Mặc dù nghi ngờ nhưng cũng không hỏi nhiều.
Có lã là anh đa nghi, nghĩ nhiều rồi.
Hai người lặng yên đi dạo mát.
"Anh chưa ngủ sao? Tôi thấy anh về lều sớm lắm mà!"
Trở về lều, Thiên bẻ ngón tay nhìn anh.
Thật ra cô đang không biết mình sẽ ngủ ở đâu vì tất cả các lều đều đủ người rồi.
Cái lều còn chỗ duy nhất bây giờ chỉ còn mỗi của Thanh Trì.
Cô cũng hết cách, chỉ có thể lúng túng mà đứng ở đây thôi.
Thanh Trì nhíu mày nhìn cô.
Rõ ràng là có chuyện gì muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-o-phia-cuoi-con-duong/267891/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.