Lục phu nhân vẫn đang trông chừng Hiểu Nguyệt. Đã mấy ngày chẳng nghỉ ngơi đầy đủ khiến bà trở nên tiều tụy.
“Mẹ…mẹ…”
Hiểu Nguyệt cố gắng cựa quậy. Lục phu nhân phát hiện con gái đã tỉnh thì vui mừng.
“Con sao rồi? Có mệt lắm không? Để mẹ lấy gì cho con ăn nhé!”
Một lát sau, bà bê vào cho cô một bát cháo. Đang định đút cho cô ăn thì Hiểu Nguyệt lên tiếng.
“Để con tự ăn. Mẹ cởi trói cho con được không? Con rất mệt.”
Hiểu Nguyệt vẫn đang bị trói trên giường, phòng trường hợp cô chạy đi mất như lần trước. Tuy không đành lòng nhưng đó là cách tốt nhất cho cô.
Đối diện với ánh mắt cầu xin của con gái, bà vô cùng lo lắng nhưng cuối cùng vẫn đồng ý. Ăn xong bát cháo, Hiểu Nguyệt lại nằm xuống ngủ.
Lục phu nhân nhẹ nhàng ra ngoài cho cô nghỉ ngơi, nhưng bà lại không để ý thấy ánh mắt kì dị của Hiểu Nguyệt.
Buổi chiều, dì Trần vào xem xét tình hình thì cả kinh.
Hiểu Nguyệt đã không còn ở trong phòng nữa!
Bà hô hoán cho mọi người biết, Lục phu nhân bị doạ cứng đờ cả người, vội vàng đứng lên muốn đi tìm. Họ mau chóng gọi báo cho Lục Quang Phong biết.
Trong căn phòng trống, Vương Triết Hạo đang nhìn Hiểu Nguyệt ngồi trên chiếc giường cũ kĩ. Nhưng hắn lại không biết rằng, trên vòng cổ của Hiểu Nguyệt có gắn thiết bị định vị.
“Nhớ anh không em yêu?”
Hiểu Nguyệt ánh mắt đờ đẫn trả lời hắn:
“Nhớ chứ. Bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-o-kiep-sau/3495857/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.