Hôm nay nay Nam Thiên Kỳ phải xử lí vài việc quan trọng nên tan làm muộn, về đến nhà đã tám giờ tối. 
Trong nhà đèn đã được bật sẵn, anh ngạc nhiên vì giờ này thường ngày giúp việc đã đi hết. 
Bước vào cửa thì nhìn thấy Tiểu Diệp đang ngồi trong nhà xem ti vi. Nam Thiên Kỳ thở phào nhẹ nhõm, hại anh tưởng nhà mình có trộm. 
"Tiểu Diệp, em đến từ khi nào?" 
"Ủa!? Chứ không phải anh nói lúc nào đến cũng được à. Hay thôi tôi đi về vậy." 
"Không cần đâu." 
Nam Thiên Kỳ cạn lời với cô, lúc nào cũng như trẻ con vậy. 
Tắm xong anh đi xuống nhà, vẫn là một thân áo choàng tắm hở cả mảng bụng sáu múi trông rất "chếch chi":)) 
"Bộ có tôi ở đây anh không ăn mặc đàng hoàng được à." 
Nói vậy thôi chứ con mắt thì lại đang phản bội cô, vẫn đang đảo liếc sang anh liên hồi kia kìa. 
"Em thích là được." 
"...." 
"Bọn họ bắt nạt em sao?" 
Tiểu Diệp cười đến méo cả miệng, vỗ vỗ vai Nam Thiên Kỳ. Lúc nào anh cũng đau đáu vấn đề này mãi. 
"Anh zai à, tôi là quỷ đó. Ai bắt nạt được tôi đâu." 
"Em chạm vào vật thể được à, sao ti vi với điện lại bật được thế?" 
"Những đồ điện tử người âm có thể điều khiển được đó." 
Đợi Nam Thiên Kỳ ăn tối xong, cô luyên thuyên kể cho anh việc xảy ra với Lâm Du. 
"Ầy, cô ta cũng là do quá tham lam đi. Nuôi nó bằng đồ ăn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-o-kiep-sau/2831973/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.