Vũ Nhất Tuệ cứ nép sau người của Hiểu Nguyệt, len lén nhìn theo hướng dì Trần đi. 
"Cậu sao thế?" 
"Cô..cô ấy có đáng sợ như con quỷ ám Lâm Du không?" 
"Không đâu. Dễ thương lắm." 
Lục Quang Vân vỗ vai Nhất Tuệ, ra vẻ rất anh hùng muốn bảo vệ cô. 
"Đừng lo. Cô ta không dám làm gì em đâu." 
"Ừm." 
Lúc này dì Trần đang đi tới, theo sau là bóng dáng của một cô gái. 
"Trời! Đây mà là quỷ á? Cưng muốn chết hà." 
Quá bất ngờ khi thấy diện mạo của Tiểu Diệp, Nhất Tuệ reo lên. Trong ấn tượng của cô về quỷ thì là mặt mũi đen xì, mắt trợn lè lưỡi, ai dè lại là cô gái trẻ dễ thương như loli này. 
Cô thì thầm vào tai Hiểu Nguyệt. 
"Đến gần cô ấy có sao không?" 
Hiểu Nguyệt lắc đầu. Nhận đuợc tín hiệu tốt, dây ăng ten hướng ngoại của Vũ Nhất Tuệ bắt đầu hoạt động, chạy ngay đến chỗ Tiểu Diệp làm quen. 
"Chào, tôi là Vũ Nhất Tuệ, cô là..?" 
"Gọi tôi là Tiểu Diệp." 
"Oa, lá nhỏ đúng là dễ thương nha. Hi hi. Qua đây chơi đi." 
Tiểu Diệp đi theo. Như có cùng tần số với nhau hai người nói chuyện rất vui vẻ, mọi người đều tiếp tục trở lại bữa tiệc. Chỉ riêng Lục Quang Vân. 
Anh ta cứ nhìn chằm chằm vào Tiểu Diệp như sợ cô định làm gì Nhất Tuệ vậy. 
Được một lúc, Nam Thiên Kỳ ra hiệu cho cô đến chỗ mình. Tiểu Diệp càng vui hơn vì có anh xuất hiện ở đây. 
"Tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-o-kiep-sau/2831968/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.