Về đến Nam gia, đang chuẩn bị về phòng thì dì Trần xin phép được nói chuyện riêng với Nam Thiên Kỳ. 
Mọi người tò mò lắm nhưng anh lại không cho đi theo. Họ chỉ đành lầm lũi về phòng nghỉ ngơi. 
"Tôi...mạo muội muốn hỏi cậu một câu." 
"Chuyện gì?" 
"Cậu..thích cô Diệp đúng không?" 
"...." 
"Cậu thật sự động lòng với cô ấy sao?" 
"Dì nói linh tinh gì đấy. Không có chuyện đó." 
"Xin cậu đừng có suy nghĩ như vậy. Cô ấy đã chết rồi." 
"Dì nói rõ ràng." 
"Tôi nói cô ấy đã chết. Âm và dương cách biệt, không thể nào có kết quả tốt." 
Nam Thiên Kỳ trầm mặt. Anh không muốn nghe bất cứ điều gì nữa liền đứng dậy định đi. 
"Xin cậu hãy nghe tôi. Nếu không chỉ có hại cho cậu thôi." 
"...." 
"Sau này cô ấy sẽ đi đầu thai, kiếp sau nào nhớ được gì ở kiếp trước. Còn người ở lại là cậu thì sao đây? Chẳng lẽ cậu phải sống trong đau khổ, dằn vặt, lưu luyến cô ấy đến hết đời hay sao?" 
Đột nhiên Nam Thiên Kỳ dừng lại, xoay người nhìn dì Trần, khiến dì ngay lập tức lạnh cả sống lưng. 
"Đủ rồi. Tối nay dì nói hơi nhiều đấy. Sau này đừng bao giờ lặp lại những điều này nữa." 
"Cậu à...." 
Chưa kịp nói nữa thì Nam Thiên Kỳ đã rời đi, để lại dì Trần lo lắng không thôi. 
Nam Thiên Kỳ không phải đồ ngốc. Anh biết nhưng lại muốn trốn tránh sự thật . Ngay lần đầu gặp cô, anh đã cảm thấy rất quen thuộc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-o-kiep-sau/2831967/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.