Sau khi ăn cơm cùng Lý Tử Nhiễm xong thì đưa cô về nhà, Tô Ngọ Dương không có ý nghĩ muốn về nhà.
Thời tiết mấy ngày nay vẫn râm, trên bầu trời luôn luôn là những đám mây lớn màu xám bị gió thổi qua, cho dù là mặt trời cũng luôn lộ ra một chútlạnh lẽo, cuối mùa thu thật lạnh, ngay cả gió thổi vào mặt cũng mơ hồ có chút giá lạnh!
Tô Ngọ Dương kéo cổ áo của mình lên cao không để giómùa thu ban đêm thổi vào thân thể của mình, mấy ngày nay Lý Tử Nhiễmnhắc tới chuyện kết hôn rất nhiều lần với anh, bác trai Lý và mẹ TầnThục Cầm cũng nói rất nhiều lần, bây giờ hình như mọi người chỉ chờ mộtcâu nói của anh. Hai năm trước nếu không phải anh xảy ra việc ngoài ýmuốn kia thì có lẽ đã tổ chức hôn lễ lâu rồi, nhưng bây giờ anh không có ước muốn như vậy. Tô Ngọ Dương không biết hai năm trước mình ôm tâmtình như thế nào chờ đến hôn lễ, vậy mà hai năm sau trong lòng anh cũngkhông mong muốn tổ chức hôn lễ như trước. Nhưng anh đã từng nói anh sẽlàm cho Lý Tử Nhiễm hạnh phúc, cho nên anh phải cưới cô. Vì thế, anh rất phiền muộn.
Tô Ngọ Dương vẫn nhớ hôm mình bị mất trí nhớ, Lý TửNhiễm nói: "Ngọ Dương, em là vợ chưa cưới của anh, em sẽ chờ đến khi anh hết bệnh rồi chúng ta sẽ kết hôn." Anh chỉ im lặng gật đầu một cái, anh không nhớ cô gái trước mắt này. Cô nói cô là vợ chưa cưới của anh, anhliền gật đầu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-noi-khuc-quanh/2893479/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.