Nhưng dạo gần đây, Luis không còn chịu gặp cậu nữa, cũng không muốn gặp mặt cậu. Anshul thầm nghĩ với bản thân có lẽ anh bận thôi, vì anh còn là chủ của một tiệm hoa bên cảng biển cơ mà.
Giờ này trong năm là giờ hoa mùa nở mạnh nhất, có vẻ đó là lý do anh bận. Mọi thứ rồi sẽ trở lại bình thường sau vài tuần thôi, rồi anh cũng sẽ gặp mặt mình thôi đúng không.
Nhưng một tuần, hai tuần rồi lại ba tuần, hơn cá tháng trôi qua, dù cho có gặp mặt thì anh cũng chỉ nói hai ba câu rồi lại rời đi không một lý do.
Anshul ngồi trong khuôn viên trường học của mình, thở dài ngao ngán. Không gặp được Luis làm cậu thấy chán nản đối với bản thân. Một người bạn của cậu thấy thế liền chạy lại hỏi thăm, đó là Yuzu, biệt danh cậu đặt cho cô bé Beta này.
"Dạo này cậu nhìn ngao ngán lắm đấy, cậu đang buồn chuyện gì thì cậu có thể tin tưởng Yuzu này mà. Tôi đã đồng hành cùng cậu qua bao nhiêu năm học rồi cơ chứ trời ạ." – Yuzu đứng kế bên cậu mà mở lời.
Anshul nhìn cô, cậu muốn nói nhưng lại không muốn nói. Nếu nói ra, có thể cô sẽ coi thường cậu, cô biết rằng cậu đến từ chính gia nhà Kanya. Nhưng vì nỗi long của mình và vì cô là người bạn đã cùng cậu đi qua gần mười năm trong cuộc đời của mình.
"Tôi có quen một người bạn, anh ta dù dạo trước vẫn gặp mặt tôi, nói chuyện vẫn vui vẻ lắm. Anh ta dịu dàng và quan tâm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-noi-ket-thuc/243015/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.