Nhìn theo ngoại hình có vẻ cậu ấy đến từ nhà Kanya, vốn dĩ nhà Kanya đẹp như thế này à? Anh nghĩ viển vông đến một nơi nào đó. Anshul sau khi thay xong bộ đồ ướt kia liền quay lại. Cơ mà... có vẻ thời gian tahy hơi ngắn thì phải. Anh quay đầu qua, vẫn là một Anshul ướt sũng vì mưa kia, có vẻ vì trao đổi qua lại một khoảng thời gian nên bộ đồ trông khô hơn một chút rồi. Luis cảm thấy chột dạ một khắc rồi băn khoăn vì sao Anshul quay lại nhanh như thế.
Dường như sự bối rối của anh hiện lên ngay trong ánh mắt, không đợi anh mở lời, Anshul liền nói ra lý do:
"Anh vẫn chưa cho tôi biết tôi có thể thay đồ ở đâu mà? Tôi đâu thể thay ngay trong lối đi được." – càng nói mặt cậu càng đỏ, giọng thì càng ngày càng nhỏ đi.
Luis khựng lại một lần nữa rồi nhanh chóng chỉ đường cho Anshul, thân là chủ nhà nhưng lại để khách như thế thật không đúng mà, Luis thầm nghĩ với bản thân. Sau đó, cả hai không hẹn mà cùng không nói gì, Anshul được dẫn đến phòng cho khách còn Luis quay trở về phòng ngủ của mình. Một đêm trôi qua đem đến cho hai con người những cảm xúc khó lường.
Sáng hôm sau, Anshul chào tạm biệt Luis rồi trở về nhà của mình. Kể từ đó, cậu dần dần lui tới tiệm hoa của anh nhiều hơn dể gặp anh.
Đêm hôm đó đã dẫn hai con người xa lạ lại gần với nhau. Càng tiếp xúc nhiều với nhau hơn thì thứ cảm xúc không lời kia càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-noi-ket-thuc/243014/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.