Ba Thụy, trước đây ngoài việc làm ở sở Tài nguyên và Môi trường của thành phố, ông còn coi sóc một mảnh vườn nhỏ khoảng năm héc ta trồng nhãn. Sau khi về hưu, ông còn mua thêm một mảnh đất nhỏ nói là muốn trồng cam, chỉ là đang cuốc thành hàng, chưa kịp trồng thì việc của Păn xê xảy ra, ông hết hứng thú. Hiện miếng đất vẫn còn để phơi nắng, cỏ mọc lan tràn khắp nơi. Păn xê lấy chồng, nhà có hai cha con ông và Lạc Đình. Lạc Đình đi làm suốt ngày, có khi còn trực đêm ở cơ quan, chủ nhật cũng ít khi ở nhà, nên mọi thứ ông đều mướn người trông coi. Nay Păn xê đã có quyết định dứt khoát về cuộc hôn nhân kia, ông cũng có chút yên tâm hơn. Thà chấm dứt để con gái ông còn có thể bắt đầu lại. Dẫu có trễ, dẫu có nhiều đau khổ, nhưng ông hi vọng Păn xê sẽ vượt qua.
- Con ở nhà trông chừng Thụy Khang đi, ba ra vườn chút nữa ba về.
Ba Thụy mặc quần áo lao động, tay cầm xẻng và một con dao dài để phát cỏ, ông với tay lấy chiếc nón lá trên bàn, rồi xoay người nói với Păn xê đang ngồi đưa võng cho Thụy Khang ngủ. Păn xê mỉm cười, ba cứ dặn cô y như cô vẫn còn là con nít, sợ cô chạy lung tung rồi lạc mất, cô cất giọng nhẹ nhàng:
- Dạ, trưa ba muốn ăn gì, để con làm cho?
Ba Thụy đi ra đến hành lang nhà, nghe con gái hỏi, liền đứng lại quay đầu nói thêm:
- Ừm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-noi-dau/2545282/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.