Từ rất lâu rồi, Păn xê mong muốn, cô sẽ dùng tiền của chính mình kiếm được để mua một mảnh đất nho nhỏ, rồi vài năm sau sẽ xây nhà, xây tổ ấm cho mình. Cô kết hôn cùng Đào Thiết, ước mơ đó, càng thiết thực hơn nhưng cũng là xa vời hơn. Khi Đào Thiết mãi nghĩ đến những gì to lớn trong sự nghiệp của anh ta, thì Păn xê còn phải vật lộn với kiếm sống từng ngày, từng tháng. Gia đình cô vốn dĩ không nghèo khó, tuy không giàu có hơn ai. Để cô sống thoải mái, kể cả khi có gia đình riêng hay sẽ phải nuôi vài đứa con, vẫn có thể được. Tuy nhiên, cô biết, Đào Thiết rất sĩ diện, tự cao, lòng tự tôn của anh cũng rất mỏng manh, cô liền từ chối mọi sự giúp đỡ của ba Thụy. Ba Thụy nghe theo con gái, sau này ông có trăm tuổi thì tài sản kia cuối cùng là của con gái mình thôi. Có điều, ông kiên quyết, có thể không cho con thêm phần tài sản nào, nhưng ngôi nhà hai tầng nhỏ nhắn, nơi mặt tiền ở phố chợ kia, Păn xê phải nhận lấy. Păn xê đồng ý, cô chuyển quyền sở hữu cho Đào Thiết để anh không suy nghĩ vẩn vơ.
Nhưng cô cũng không biết, điều cô càng cố gắng che giấu đi thì người bị giấu càng dễ dàng tự ái. Và có lẽ, căn nhà đó, không hợp với tuổi của cô, hay là không hợp phong thủy của Đào Thiết. Từ ngày sống ở đó, đến trước khi rời đi, cuộc hôn nhân của họ luôn trục trặc rồi tan vỡ. Mọi thứ cũng thật nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-noi-dau/2545231/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.