Mặc dù Hứa Lạc đã nói, lần sau cũng sẽ không, nhưng Quan Tĩnh hoàn toàn để ngoài tai. Trong lòng anh, Hứa Lạc yếu ớt như vậy, không bị dọa đã khá lắm rồi. Anh hoàn toàn không hy vọng xa vời cô có thể biểu hiện tốt hơn.
Không nghĩ tới, Hứa Lạc lại cho anh một sự mừng rỡ ngạc nhiên quá lớn.
Mặc dù tình cảnh gặp gỡ đầu tiên có chút chật vật, nhưng dưới sự giúp đỡ của Quan Tĩnh, Hứa Lạc dùng khẩu lệnh trao đổi với Phấn Đấu một hồi, sau đó cảm giác sợ hãi lần trước hoàn toàn bị tiêu trừ, cô trở nên phấn khởi bừng bừng.
Đợi đến lúc lên xe, cô đã hoàn toàn quen thuộc với Phấn Đấu. Thậm chí cô còn bỏ qua vị trí kế bên tài xế, ngồi phía sau với Phấn Đấu.
Mặc dù Hứa Lạc không hiểu nhiều lắm về xe, nhưng cũng nhìn ra được, Quan Tĩnh đã cải trang băng ghế ngồi phía sau, có vẻ rộng hơn rất nhiều. Phấn Đấu mà một chú chó lớn như vậy, nằm bên trong vẫn còn rất nhiều chỗ, thậm chí còn có thể lăn lộn. Cho dù cộng thêm cô, trong xe vẫn không có vẻ chật chội.
Xem ra Quan Tĩnh rất coi trọng chú chó này, thậm chí còn cải trang đặc biệt xe của mình. Chỉ là, Phấn Đấu thông mình như vậy, đối tốt với nó cũng là lẽ thường.
Phải nói là sau khi cô chung đụng với Phấn Đấu, trong đầu nảy sinh ý niệm muốn nuôi một con chó. Chỉ là trước mắt còn chưa có điều kiện, cho nên chỉ có thể chơi đùa với Phấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhu-mong/2471052/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.