Sáng hôm sau Vân Y thức dậy với vẻ mặt khó chịu, cơ thể đau nhứt kinh khủng. Người bên cạnh đã sớm dậy và chắc đã xuống nhà rồi, Vân Y ngồi dậy mặt mày nhăn nhó.
- Tên Bạch Thiên Hàn đáng chết!
Cô lầm bầm rồi lại chợt nhớ đến chuyện tối qua. Không chỉ một trận đại chiến ở thư phòng, khi về phòng rồi thì hắn vẫn còn sung sức và tiếp tục cuộc đại chiến khiến cô ê ẩm cả người. Cô vốn định đứng dậy, nhưng vừa đứng lên phần thân dưới cô nhức nhối vô cùng làm cô đau đớn khụy xuống. Càng nghĩ cô lại càng không vui, miệng lầm bầm mắng.
- Bạch Thiên Hàn xấu xa! Mình mà bình thường lại thì sẽ biết tay!
Nói rồi cô cũng cố ngồi dậy đi lại tủ quần áo lấy đồ rồi đi vào nhà tắm.
"Cạch" tiếng cánh cửa nhà tắm vừa mở ra thì cùng lúc đấy Thiên Hàn cũng đi vào, thấy cô đi ra với vẻ mặt chẳng vui vẻ gì thì đi đến dìu cô lại giường ngồi rồi hỏi.
- Sao thế?
Vân Y cau mày liếc nhìn Thiên Hàn, khó chịu đáp.
- Anh còn hỏi em!
Thiên Hàn nhìn cô như thế thì cũng hiểu, chỉ mỉm cuời rồi hỏi thêm.
- Còn đau à?
Vân Y nhăn mặt lấy cái gối đánh vào người hắn rồi nói.
- Á đừng hỏi em!
Thiên Hàn cười khẽ một cái rồi nhẹ nhàng lên tiếng hỏi cô.
- Sao? Đến Bạch Thiên được chứ?
Vân Y tuy còn tức mình nhưng vẫn muốn đến Bạch Thiên.
- Được!
- Xuống nhà ăn sáng đã!
Xong Thiên Hàn cùng Vân Y xuống nhà ăn sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-nhat-la-khi-co-anh/1722019/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.